Old school Easter eggs.
* Danh ngôn tình yêu: Tình yêu bắt đầu với nụ cười, lớn lên với nụ hôn, và kết thúc bằng giọt nước mắt.
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Trái Tim Người Chết

Trái Tim Người Chết

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 2739 bình chọn



Giọng Lam rất nhẹ nhàng, cô không muốn làm thằng bé sợ hãi:

- Cô có chuyện muốn nói với cháu, nhưng không muốn cho Niệm Thư biết.

Lam chỉ tay về phía một chiếc ghế đá, cô nháy mắt cho Đậu Nành đến đó ngồi. Thằng bé dẫn chiếc xe đạp theo cùng, nó bồn chồn hỏi:

- Có chuyện quan trọng hả cô?

Chờ cho Đậu Nành ngồi xuống băng ghế đá, Lam lên tiếng trả lời: - Chuyện này có liên quan đến Niệm Thư.

- Niệm Thư?

- Cháu có biết gì về đời sống, bệnh tật của Niệm Thư không? Đậu Nành nói nhanh, giọng hơi gấp gáp:

- Cô nói đến sức khoẻ của bạn ấy? Cháu nghĩ Niệm Thư không đến nỗi nguy kịch như cô nghĩ đâu, bạn ấy cần hít thở không khí trong lành và quan trọng là phải có những người bạn, thưa cô!

Lam đưa ánh mắt buồn buồn nhìn Đậu Nành, cô lắc đầu:

- Không như những gì cháu nghĩ đâu, sức khoẻ của Niệm Thư đang trong

tình trạng xấu nhất. Tim bạn ấy có thể ngừng đập bất kỳ lúc nào. Cô rất đau khổ

cháu à.

Đậu Nành nhổm người, thằng bé tưởng như mình đang ngồi trên đống lửa, nó dồn dập hỏi:

- Thật không cô? Bệnh của Niệm Thư gọi là bệnh gì?

- Cô không biết nói như thế nào cho cháu hiểu, nhưng từ lúc Niệm Thư chào đời, trái tim của nó không được bình thường. Cuộc sống tạo ra cho nó một sự sai lầm, lúc nào cũng chực chờ rời khỏi cuộc đời.

Tiếng thở dài trong đêm của người đàn bà ngồi cạnh Đậu Nành nghe thật não lòng. Đôi mắt thằng bé đỏ hoe, nó cảm thấy trái tim mình đang nhói đau.

- Bệnh đó không chữa được sao cô?

- Không hẳn như vậy, trừ khi... - Bỏ lửng câu nói, Lam ngước mắt nhìn lên bầu trời, gió đã xua những áng mây đen, một vài ngôi sao lấp lánh vừa lú lên, kéo theo ánh trăng non e lệ chiếu xuống vạn vật.

Đậu Nành nóng lòng muốn biết ngọn ngành câu chuyện, nó sốt sắng hỏi tiếp: - Trừ khi ra sao hả cô?

Hi vọng mong manh thoáng qua trong đôi mắt Lam.

- Chúng tôi đang chờ một trái tim khoẻ mạnh của một người hiến tặng, nhưng trên đời này có ai bằng lòng cho người thân của mình bị mổ xẻ và mất đi một phần thân thể khi về với cõi vĩnh hằng kia chứ.

Lam nghẹn ngào, Đậu Nành nói như an ủi:

- Cháu thấy Niệm Thư vẫn khoẻ, cô nên tin vào Đức Mẹ bề trên, người sẽ ban sự sống cho bạn ấy!

- Đây chính là nguyên nhân cô muốn nói chuyện với cháu, cháu có thấy cuộc sống hiện tại của bạn ấy bình yên quá không? - Lam nhìn thẳng vào mắt Đậu Nành, không để cho thằng bé lên tiếng trả lời, cô nói tiếp. - Trước đây, bác sĩ bảo Niệm Thư chỉ sống được hai năm nữa thôi, cô hết sức lo lắng. Nhưng giờ đã hai năm rồi nó vẫn bình yên, cô rất mừng vì có thể bệnh tim của nó đã qua thời

kỳ nguy hiểm! Niệm Thư sẽ được thay quả tim khác, nhưng phải chờ có một quả tim cùng chung nhóm máu với nó, chuyện đó không dễ dàng chút nào, nhưng cô vẫn tin một ngày nào đó Chúa sẽ ban phước cho gia đình cô.

- Chúa lúc nào cũng ở trong lòng chúng ta, người đang nghe lời cầu nguyện của cô.

- Vâng, chính vì thế mà cô đang lo cho đời sống của Niệm Thư không bị xáo

trộn.

Đậu Nành chau mày, nó chờ đợi câu nói tiếp theo của cô. Lam nhìn thằng nhóc, càng nhìn kỹ cô nhận thấy khuôn mặt thằng bé sáng tựa trăng rằm, giật mình cô thấy nó cũng đang nhìn cô đăm đăm. Lam chậm rãi nói:

- Niệm Thư không có quyền vui quá, vận động nhiều nó sẽ bị kích thích. Tất cả những cảm xúc mạnh sẽ mang nó đi xa. Cháu có hiểu cô đang nói gì không? Cô đang gìn giữ cho đời sống của nó không bị đe doạ.

Đậu Nành lắng tai nghe, Lam ngưng một lúc rồi lên tiếng: - Vì vậy cô rất cần sự giúp đỡ của cháu đấy Đậu Nành à! - Cháu có thể giúp cô bằng cách nào?

Lam ngập ngừng vẻ khó nói:

- Cô không muốn cháu gặp gỡ và tiếp xúc với Niệm Thư.

- Nhưng bạn ấy cô đơn lắm! - Đậu Nành thẩn thờ đáp.

- Suốt mười hai năm quá, cuộc sống của nó là như thế rồi.

Đậu Nành là một cậu bé thông minh, nó biết dù có nói như thế nào người đàn bà ngồi bên nó vẫn không nghe. Với vẻ mặt rầu rĩ, thằng bé đứng dậy cúi đầu lễ phép:

- Cháu hiểu những gì cô nói. Từ đây về sau, cháu sẽ không gặp bạn Niệm Thư nữa, cô cho cháu gửi lời thăm bạn ấy ạ.

Lam đứng lên cùng thằng bé, cô cảm thấy quí mến thằng bé này. Bất giác Lam lẩm bẩm:

- Đậu Nành! Cháu là một cậu bé tốt, ước chi Niệm Thư là một cô bé khoẻ mạnh như những cô bé khác...

Đậu Nành ngồi lên xe, thằng bé nhìn Lam:

- Cô có thấy làm như thế quá tàn nhẫn với Niệm Thư không?

- Miễn sao giữ được mạng sống của con gái, cô chấp nhận làm tất cả, cho dù nó thù ghét cô đi chăng nữa cũng không sao.

- Dạ...!

Đậu Nành phóng nhanh xe ra khói cổng, đoạn đường trở về sẽ rất xa. Bên tai nó là tiếng của Lam vọng theo:

- Cháu đạp xe cẩn thận, cho cô gửi lời thăm mẹ Liên của cháu nha.


Bóng thằng bé khuất nhanh sau hàng cây rậm rạp, Lam thẩn thờ nhìn theo cho đến khi mất dạng, vô tình cô ngước mắt nhìn lên cảnh cửa sổ phòng con gái. Một bóng dáng nhỏ nhắn đang đứng nép sau tấm rèm cửa, bóng dáng ấy làm cho trái tim Lam đau nhói...

Người đàn ông có gương mặt xương xẩu, mắt sâu tóc tai bết vào nhau, áo quần nhăn nhúm, xộc xệch bốc ra thứ mùi hôi khủng khiếp. Ông ta đứng im, nhìn thẳng vào mặt Niệm Thư với ánh mắt dò xét. Một lúc sau, ông ta hất mặt, cộc lốc lên tiếng:

- Tìm ai?

Niệm Thư không biết đang lạc vào thế giới nào đây? Con bé dáo dác nhìn xung quanh và đang kiểm tra lại bộ nhớ xem nó đến đây để làm gì?

Mọi chuyện diễn ra ngoài sức tưởng tượng của Niệm Thư, nó chợt nhớ ra lúc nó đang nằm trong phòng, bất ngờ có tiếng gọi của Đậu Nành, con bé vui mừng nhảy ra khỏi giường, trên tay nó cầm sẵn chiếc chìa khoá mở cửa dẫn ra ban công. Bóng tối lùa vào căn phòng một cách bất ngờ, khi cánh cửa vừa mở tung ra, Niệm Thư cảm thấy mặt đất gần như chao đảo và con bé bị cuốn vào một vòng xoáy kỳ lạ. Đến khi mọi thứ trở lại bình thường, nó nhận ra mình đang đứng trên một vùng đất hoàn toàn xa lạ. Một bóng đêm đầy ma lực vây quanh những âm thanh rên rỉ của những bóng người dật dờ ẩn hiện trong mắt con bé, rồi tan biến đi một cách khó hiểu.

Chỉ có người đàn ông đang đứng trước mặt Niệm Thư, lên tiếng hỏi nó cần

gì.

- Con muốn tìm một người bạn. - Niệm Thư lấy hết can đảm, con bé run rẩy trả lời. Người đàn ông ngửa cổ cười sặc sụa, giọng cười của ông ta làm cho Niệm Thư khó chịu, con bé vốn có trái tim yếu đuối, nhưng bản tính của nó cũng ngang tàng không kém ai. Dường như nó đã quen dần với bóng tối và quen luôn cái bộ dạng hợm hĩnh của người đàn ông kia.

- Những lời nói của tôi đáng cho ông cười thích thú như vậy sao? - Ta mắc cười về mi đấy. Một con ma đang đi tìm bạn.

- Ông nói ai là “con ma”?

- Thì mi chứ ai. Chắng lẽ mi không phải là con ma con sao? Niệm Thư tức tối gào lên:

- Ông bị điên rồi, tôi vẫn còn sống sờ sờ trước mặt ông nè. - Còn sống? Ha ha ha...

Khuôn mặt nhợt nhạt của người đàn ông trông thật khó coi, ông đưa tay vò đầu làm cho những sợi tóc càng rối thêm chẳng khác gì một ổ quạ. Ông ta cau mày hỏi tiếp:

- Nếu còn sống, sao mi xuống địa ngục này làm gì?

Lần này đến lượt Niệm Thư, con bé sợ hãi khi nhận ra lời nói của người đàn ông là đúng. Từng vệt sáng màu xanh bay xẹt qua người nó, những bóng người đang di chuyển một cách chậm chạp, gương mặt họ thẩn thờ với đôi mắt mở to nháo nhác họ kéo nhau bước qua một cây cầu...

Từ xa có haibóng người bay vút qua đầu Niệm Thư. Bất chợt cả hai dừng lại, trong chiếc áo choàng màu đen, họ mang hình người nhưng đầu thú.

Niệm Thư thét lên một tiếng, con bé thất kinh đưa hai tay lên che mặt. Một trong hai người áo đen cất giọng ồm ồm:

- Hai đứa bây sao chưa qua cầu?

Người đàn ông nhanh nhẩu trả lời:

- Chúng tôi qua liền.

Chờ cho hai tên áo đen biến nhanh trong đám người đang chen lấn nhau qua cầu, người đàn ông buột miệng nói:

- Chúng là hai tên đầu trâu, mặt ngựa đấy! Không một linh hồn nào dám bỏ chạy dưới sự kiểm soát của chúng. Tất cả mọi người xuống địa ngục phải qua cây cầu định mệnh đó. Đó là cây cầu nằm giữa hai lằn ranh giới của sự sống và cái chết.

Niệm Thư hé mắt nhìn, con bé chợt nhận ra người đàn ông đứng bên cạnh nó

cũng là một bóng ma. Nó lùi lại vài bước, nét mặt cơn bé hiện lên nỗi kinh

hoàng:

- Ông cũng là một linh hồn phải không?

- Nếu ta không phải là linh hồn, ta xuống đây làm gì? Ta vốn là một tên hành khất sống chẳng có nghĩa lý gì, cái chết giúp cho ta hoá kiếp trở thành con người mới, như thế sẽ sướng hơn.

Niệm Thư cương quyết nói:

- Tôi phải đi tìm bạn tôi.

- Mi hãy cố nhìn trong đám người đang bước qua cầu, bạn của mi có ở trong đấy không?

Người đàn ông vẫy tay chào Niệm Thư, ông ta cũng chen lấn trong đám đông để bước qua chiếc cầu sinh tử. Niệm Thư không còn sợ sệt, con bé chạy nháo nhác đi tìm bạn của mình, nó cất tiếng gọi to:...
<<123456...10>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.000288s | View: 2739 (+4)

On C-STAT