XtGem Forum catalog
* Danh ngôn tình yêu: Muốn biết thế nào là tình yêu thì phải biết sống cho kẻ khác. Sống cho kẻ khác tức là yêu.
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Địa Ngục Ký

Địa Ngục Ký

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 5805 bình chọn

HỒI MỘT
TỚI NÚI TÂM ĐẦU XEM HANG ĐỊA NGỤC

Phật Sống Tế Công



Giáng ngày 16 tháng 8 năm Bính Thìn (1976)







Thơ:



Thiên đường địa ngục tại tâm đầu



Thiện ác toàn bằng nhất niêm tu



Tế Phật kim tiêu sang dẫn đạo



Dương Sinh tuỳ ngã giá liên du.



Dịch:
Thiên đường địa ngục ở tâm ta
Thiện ác thảy nhờ quyết chí tu

Tế Phật đem nay nguyền dẫn lối

Dương Sinh theo gót cưỡi sen đi.


Tế Phật: Này Dương Sinh, đêm nay con cùng ta xuống địa ngục dạo chơi, con nghĩ sao?



Dương Sinh: Xin cúi đầu lạy ta ơn Trời Phật đã ban cho con dịp may xuống thăm âm phủ, lòng con tràn đầy hứng khởi.



Tế Phật: Thánh Hiền Đường thuộc cõi Nam Thiên, các đệ tử phải chăm tu đức nghiệp, quảng độ bến mê, phát hành nhiều kinh sách dạy điều thiện để người đời học hỏi cho đạo khí ngập tràn vũ trụ. Ngọc Hoàng đã đặc biệt ban sắc lệnh trước tác sách Địa Ngục Du Ký để nói rỏ về âm phủ. Những chốn quan trọng nầy Dương Sinh lại chưa từng đi đến. Vậy sau khi tỏ đường rõ lối, con phải thuật lại cặn kẻ cho người đời thấu hiểu . Trong thời gian con trao dồi ngọn bút giáng cơ, thầy đã chỉ dậy cho con rất nhiều, nhờ vậy mối duyên thầy trò giờ đây thật là bền chặt. Hôm nay chốn cao xanh lại sắp xếp cho chúng ta dạo xem địa ngục để viết sách, thầy rất lấy làm mừng, vì nhờ dịp may nầy mình mới bày tỏ được hết tấm lòng chân thành nồng nhiệt đối với việc cảnh tỉnh, giáo hoá người đời. Chắc chắn tâm lý hướng thượng rồi đây sẽ sống dậy mạnh mẽ trong lòng họ. Thôi chúng ta đi.



Dương Sinh: Cảm tạ những điều thầy vừa chỉ giáo. Con thường nghe người ta nói, dạo địa ngục đều phải cỡi ngựa thần hoặc ngự đài sen. Sao thầy lại bảo con đi?



Tế Phật: Này Dương Sinh, con quá thiệt thà, đường địa ngục làm sao đi bộ! Há con nghĩ đè mây lướt khói được nữa hay sao? Xã hội khoa học tiến bộ ngày nay, ra ngoài có xe hơi, xe máy dầu thay cho đi bộ, con cũng tưởng dùng được những phương tiên đó nữa chẳng? Sự thực thì địa ngục không có cửa, mọi người phải tự mình đi tới, ngoài ra chỉ là mộng đó thôi. Kiên nhẫn đi hết đường đạo gian nan, mới mong tới được thiên đường.



Dương Sinh: Con thấy hình như đêm nay ân sư uống rượu?



Tế Phật: Đúng ta có uống vài chén, nhân vì thấy rõ tình đời, lòng người thật đáng sợ, độ họ khó quá. Nghĩ vậy lòng ta đau buồn nên chỉ còn cách mượn rượu để giải sầu. Thầy biết con cũng thích rượu, hãy uống một chén cho say luôn tới âm ti.



Dương Sinh: Con không biết uống rượu. Ân sư thật khéo chọc cười.



Tế Phật: Hay quá, thời giờ gắp gáp, thầy hoá phép cho một bông sen nở, để thầy trò mình cùng cưỡi nha .



Dương Sinh: Phật pháp của ân sư thật quả vô biên, miệng niệm chân chôn, tức thì một đoá sen trắng nở ra. Nhưng bạch thầy chân con khôngách, con không dám bước lên đài sen.



Tế Phật: Tâm con cũng như lời con vừa nói đều tinh khiết, nhưng dầu chân con không sạch cũng chẳng quan hệ gì. Tục ngữ có nói về hoa sen "Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn".



Dương Sinh: Thầy dậy như vậy con mới dám thử, con đã sẳn sàng rồi, nhưng thưa đi hướng nào?



Tế Phật: Con nhắm mắt lại, ta chỉ đường cho, là đi tới ngay.



Dương Sinh: Xin vâng lệnh.



Tế Phật: Con có thể mở mắt ra.



Dương Sinh: Thưa thầy đây à chốn nào ? Tại sao trước mắt có toà núi cao, trên vách đá con thầy đề ba chữ "Tâm Đầu Sơn", ánh vàng chiếu loà cả mắt con.



Tế Phật: Núi nầy tên là núi"Tâm Đầu", leo tới đỉnh là cửa lên thiên đàng, nhìn xuống sườn núi thấy một cái động đen ngòm, không đáy, đó là hang "Địa Ngục". Sau khi chết, kẻ hành động quang minh chính đại tới đỉnh núi lên thiên đường, kẻ làm chuyện tối tăm mờ ám, đi đến đây nhìn thấy ba chữ "Núi Tâm Đầu" hoa mắt, chóng mặt rồi bất tỉnh rớt xuống hố sâu địa ngục. Bởi vậy thánh hiền đời xưa, đã căn cứ vào đoá mà chỉ dạy rằng: "Tâm khả tố thiên đường, tâm khả tố địa ngục" (Tâm có thể tạo thiên đường, tâm có thể tạo địa ngục).



Dương Sinh: Như vậy thiên đường hay địa ngục là bởi người tao ra, Tiên do người làm nên, ma quỉ cũng do người làm nên.



Tế Phật: Đêm nay thời gian eo hẹp, tạm ngừng lại ở đây. Chưẩn bị trở lại Hiền Đường, mâu lên đài sen.



Dương Sinh: Thưa vâng.



Tế Phật: Mau nhắm mắt lại, nếu mở, gặp gió âm lùa thổi mắt trần khó chống cự nổi.



Dương Sinh: Thưa đúng, thưa đúng, sức gió quá mạnh, con chịu không nổi...



Tế Phật: Đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.



HỒI THỨ HAI



CHƠI AO THANH TÂM DẠO CÕI ÂM DƯƠNG







Phật Sống Tế Công



Giáng ngày 19 tháng 8 năm Bính Thìn (1976)







Thơ:



Tiên thiên nhất lập bảo quang châu



Trụy lạc hồng trần nê ố đồ



Khán phá phàm khu thành Phật thể



Thuần khai pháp nhãn chiếu chân ngô.



Dịch:



Tiền thân ngọc sáng quí vô vàn



Rớt xuống bùn nhơ cõi thế gian



Thấy được thân phàm ra thân Phật



Thầy nhờ mắt huệ ngó chân tâm.







Tế Phật: Này Dương Sinh, sửa soạn dạo địa ngục.



Dương Sinh: Bạch thầy để bữa khác, bữa nay con mới vừa đi Chương Hoá về, tinh thần quá mỏi mệt, con chỉ muốn ngủ một giấc cho khoẻ.



Tế Phật: Con lười biếng quá, là kẻ tu đạo mà vừa mới trải chút phong sương đã sợ khổ, thì làm sao con có đại khí nổi!



Dương Sinh: Bạch thầy, con quả có lỗi lớn, xin thầy tha thứ, con nguyện theo thầy.



Tế Phật: Mau lên đài sen, hai mắt nhắm lại....rồi, mở mắt, xuống.



Dương Sinh: Bạch thầy, tại sao bữa nay thầy đem con tới chốn đây, trước mặt ao lớn nước trong suốt, phẳng như gương, phản chiếu bầu trờ xanh biếc. Chợt ba chữ "Ao Thanh Tâm" từ đáy nước hiện ra.



Tế Phật: Hôm trước con dạo cõi âm, vì thân phàm mắt tục, do đó không nhìn thấy hết mọi vật. Bữa nay thầy đưa con đến đây để con có dịp xuống áo nầy tắm gội cho sạch bụi nhơ, tự nhiên mắt trần sẽ hoá thành mắt tuệ, con mới có thể cùng thầy ngắm cảnh âm ti.



Dương Sinh: Bạch thầy con không dám xuống, vì bây giờ là mùa thua, nước ao này giá buốt vô cùng, lỡ con cảm lạnh thì nguy lắm.



Tế Phật: Muốn dạo cõi âm còn sợ lạnh, ta đẩy mi cho té xuống .



Dương Sinh: Cứu con, cứu con....con không biết lội....thầy nỡ giết con sao....ối, ối, ối, ối, ối.....



Tế Phật: Ta dìm con vài phút cho tỉnh táo.



Thủ Trì Tướng Quân (Tướng Quân giữ ao): Bái lạy Phật Sống Tế Công, tội thực vô lễ vì đã không chuẩn bị châu đáo nghênh tiếp ngài, xin ngài thứ lỗi. Vừa rồi Phật Sống đẩy một kẻ phàm xuống ao, không rõ ngài có dụng ý gì?



Tế Phật: Tướng Quân, người chưa rõ, thế nhân hiện giờ đang sống mê chết muội, bụi bám đầy mình chôn vùi mất cái tính linh sáng suốt của thuở chưa đầu thai. Ta bữa nay đẩy kẻ phàm này xuống ao, là muốn rửa sạch viên ngọc quí Mâu Ni bị bao phủ đất bùn, để cho nó lại toả chiếu sáng ngời.



Tướng Quân: Hay lắm, nhưng ngài hãy cho phép tôi vớt hắn lên, sợ để lâu hết cứu nổi.



Tế Phật: Lẹ lẹ, kẻo hắn chìm xuống đáy hồ thì phiền lắm đó.



Tướng Quân: Lôi được lên rồi, nhưng hắn ngưng thở, Phật Sống cứu hắn cách nào?



Tế Phật: Không sao, đã rửa sạch đất bùn tự nhiên được cải tử hoàn sinh, ta dùng quạt bồ, quạt một cái là tỉnh lại ngay, hãy nhìn ta hoá phép...



Tướng Quân: Hắn tỉnh rồi, hai mắt đã mở.



Dương Sinh: Bạch thầy, cớ sao thầy đẩy con xuống ao?



Tế Phật: Người đời có tính thụ động lại thêm khách sáo. Ngọc của con còn nguyên khối lớn, thầy không nỡ để yên như vậy nên mới đem tẩy rửa.



Dương Sinh: Cảm tạ thầy đã chỉ dạy điều hay, giờ đây thân thể con mát mẻ khoẻ khoắn, cùng sảng khoái vô cùng. Còn thưa, vị mặc đồ võ tướng này là ai?



Tế Phật: Tướng Quân phụ trách việc giữ ao, nếu như kẻ không có sắc lệnh, không được phép xuống ao này tắm rửa . Nó cũng còn được gọi là ao Tiên, nên chỉ có ba giới Chân Tiên mới được phép tắm ao này, dân thường không thể tới đây. Còn con bữa nay thật là có phước....
123...40>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.000419s | View: 5805 (+1)

On C-STAT