Tướng Quân: Bẩm Phật SỐng, bửa nay ngài đưa kẻ phàm này tới đây là ngài có ý chi?
Tế Phật: Nhân vì Thánh Hiền Đường phụng mệnh trước tác sách Địa Ngục Du Ký, do đó ta mới đưa Dương Thiện Sinh đi coi âm phủ, song vì kẻ phàm trần chưa sạch tục khí, nên khó nhìn thấu cõi âm ti, bởi vậy ta phải đem hắn tới ao Thanh Tâm này rửa mắt, hầu lợi cho việc dạo xem địa ngục của hắn.
Tướng Quân: À ra thế, kinh quá, kinh quá.
Tế Phật: Từ giã Tướng Quân, thầy trò ta đi dạo âm ti, thì giờ quá eo hẹp, Dương Sinh mau lên đài sen.
Dương Sinh: Bạch thầy, bay giờ minh đi đâu?
Tế Phật: Chẳng cần hỏi, lúc đến nơi sẽ rõ, mau khép hai mắt lại....mở mắt ra được rồi...rời đài sen.
Dương Sinh: Con đường này tại sao không tráng nhựa, gió tung bụi mù trời, đi té lên té xuống.
Tế Phật: Đây chính là cửa ải nối biên giới giữa quỉ và người.
Dương Sinh: Ô, phía bên kia có nhiều người đang đi tới, miệng kêu khóc rên la.
Tế Phật: Đó là những linh hồn người chết, vừa mới đến cõi âm.
Dương Sinh: Bạch thầy, trước mắt có một tấm bảng trên đề ba chữ "Âm Dương Giới". Vậy thưa thầy đây là đâu?
Tế Phật: Đây là biên giới của hai cõi âm và dương.
Dương Sinh: Phía trước có hai toà lầu cao, mời thầy tới coi.
Tế Phật: Ừ ừ, minh đi mau.
Dương Sinh: Trên các cửa của hai toà lầu này đều thấy đề Giao Bộ Sảnh; đệ nhất khoá, đệ nhị khoá ...và có tất cả vào khoảng hơn mười phòng.
Tế Phật: Mình thử vào trong hỏi xem sao.
Giao Bộ Quan: Hoan nghênh Tế Phật cùng Dương Thiện Sinh, chủ đàn cơ Thánh Hiền Đường ở Đài Trung tới thăm. Bản sảnh đã nhận được sắc chỉ của Ngọc Hoàng từ ngày rằm tháng tám, nên được rõ quí Hiền Đường vì nhu cầu trước tác sách "Địa Ngục Du Ký", sẽ xuống âm ti quan sát tình hình.
Tế Phật: Thưa thời giờ đã trễ, bữa khác chúng tôi xin trở lại hầu chuyện.
Giao Bộ Quan: Thưa được, kính chào.
Tế Phật: Này Dương Sinh, chúng ta chuẩn bị trở lại Hiền Đường mau rời sảnh lầu lên dài sen. Nhắm chặt hai mắt lại.
Dương Sinh: Tuân lệnh ân sư.
Tế Phật: Đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.
HỒI BA
DẠO CÕI ÂM DƯƠNG THĂM GIAO BỘ SẢNH
Phật Sống Tế Công
Giáng ngày 30 tháng 8 năm Bính Thìn (1976)
Thơ:
Phật hải vô ba tuyệt điểm trần
Tiên sơn hửu lộ vấn tâm lân
Kim Ô Ngọc Thố như hào chuyển Lục
Đạo phân phân cảm khái thân.
Dịch:
Biển Phật bình yên nước lắng trong
Non tiên sẵn lối hỏi ngay lòng
Vầng Ô bóng nguyệt như giao hảo
Sáu mối tơ vò hẳn gỡ xong.
Tế Phật: Này Dương Sinh, hãy chuẩn bị đi dạo âm ti.
Dương Sinh: Xin vâng lệnh, con đã lên đài sen, mắt nhắm lại rồi.
Tế Phật: Lên đường ...hay quá, xuống đài sen.
Dương Sinh: Thưa thầy, ngã đường này tại sao lại có một đám đông ồn ào náo nhiệt thế kia, là người dương thế họ xuống đây làm gì?
Tế Phật: Đây là biên giới giữa âm phủ với dương gian. Đám đông đó đều là những vong hồn vừa mới xuống âm ti nên đang trình báo. Chớ có hỏi nhiều, để ta đưa người tới thăm Giao Bổ Sảnh, xem xét Giao Bộ Quan. Những gì thắc mắc ngươi hỏi cho kỹ, đừng có ngại ngùng.
Giao Bộ Quan: Hoan nghênhTế Phật va Dương Thiên Sinh tới thăm, xin mời vào sảnh đường. Bữa trước đoán tiếp không được nồng hậu, xin thứ lỗi cho. Mời ngồi, vì thời giờ eo hẹp, nên chưa báo cáo với các viên chức của bản sảnh được, không rõ Dương Thiện Sinh có chi thắc mắc không?
Dương Sinh: Xin cho biết biên giới giữa cõi âm và cõi dương là chỗ nào?
Giao Bộ Quan: Biên giới của cõi âm và cõi dương là chỗ dương gian và âm phủ tiếp giáp nhau, nhưng đây gần âm phủ hơn. Người đời sau khi chết phải tới đây trình sổ hộ tịch với bản sảnh đường. Sau khi đăng ký đàng hoàng rồi, kẻ thiện đức được phúc thần dẫn xuống âm phủ tham quan, kẻ ác đức bị thần quỉ Hắc Bạch dẫn tới quỉ môn quan, giao cho đệ nhất toà xử trị.
Dương Sinh: Có bao nhiêu sổ hộ tịch ghi tên tuổi người trần thế?
Giao Bộ Quan: Thế nhân có ba cuốn sổ hộ tịch . Nguyên tịch là sổ đầu tiên ở thiên đường, ghi chép những linh hồn thuở mới đầu thai, gọi là sổ gốc. Ký tịch là sổ ghi lúc còn tại thế. Phân tịch là sổ ghi ở âm phủ. Kẻ không làm điều phước ở thế gian, khi chết về cõi âm không được lên cõi trời. Địa ngục cũng giống như nhà giam ở cõi trần, là chỗ để trừng phạt kẻ phạm tội. Chốn đó không phải là chốn quê cha . Chỉ khi nào
cõi thế chăm lo tu đạo, chết mới có thể trở lại thiên đường là chốn nhà cũ quê xưa đích thực.
Dương Sinh: Người dương thế khi chết, bên chân họ thường thấy con cháu đốt giấy tiền, gọi là đốt giấy cước vĩ, thắp đèn dầu gọi là đốt đèn cước vĩ không hiểu có dụng ý gì?
Giao Bộ Quan: Người trần thế khi chết hồn phách thoát ly nhục thể, ban đầu tuy có âm binh dẫn đường song vẫn mơ mơ hồ hồ, lửng lơ, lãng đãng, khó có thể tự chủ. Cho nên người thân ở cõi trần sợ đường đi của tổ tiên ở cõi âm tối tăm mơmìt, do đó muốn cầu cho đường đi của tiền nhân thuận lợi, nên đốt giấy tiền là nghĩ rằng tiền nhân có thể dùng làm lộ phí, đốt đèn dầu nghĩ rằng đèn chiếu sáng được đường tối tăm. Việc làm này do lòng hiếu thảo của con cháu đối với người trên thật là chu đáo, đáng khen ngợi. Nhưng đường âm phu chẳng thể hối lộ, qua được hay không đều tự mình thôi . Lúc sống nếu như tâm địa đen tối, chỉ ỷ vào vài chén dầu, dăm ngọn bấc chắc chắn sẽ không cứu chuộc nổi.
Dương Sinh: Hiện thời dương gian khoa học phát đạt, cuộc sống được đề cao đúng mức, tổ tiên tạ thế, con cháu đời sau dùng giấy và hồ làm thành: nhà cao, TV mầu, quạt máy, xe hơi, xa lông, giường nệm mút hảo hạng cung cấp cho tổ tiên xài. Chẳng hiểu những món đó có tới được âm phủ để kẻ chết dùng không?
Giao Bộ Quan: Người trần thế quá ngay ngô, nghĩ ngợi thật thà chân chất, lúc sống không dùng những phương tiện đó cho thoả thích, xuống âm phủ đường xá nhỏ hẹp quanh co, đường đi có lắm vấn đề, nếu đi xe nhất định gây ra tai nạn, vả lại âm phủ không có trạm xăng, dùng xe hơi không thích dụng. Đến như mấy thứ quạt máy, giường nệm mút, sử dụng ở dương gian rất tốt, còn ở âm phủ đã chuẩn bị sẳn ván kê dưới đất để đón tiếp tội hồn khi lâm ngục. Ví bằng cầu cho được bình yên còn khó, huống nữa lại còn cầu hưởng thụ. Lúc sống cờ bạc rượu chè, không ác nghiệp nào là không phạm, khi xuống âm phủ đã bị nhốt vào ngục để thọ hình, lại còn muốn có những thứ đó để tiêu khiển, thì quả thực người đời hiện tại mộng hảo quá nhiều.
Dương Sinh: Thưa ân sư, hôm trước thầy dẫn con dạo địa ngục, thoạt tiên thấy núi Tâm Đầu, sao bây giờ lại là biên giới Âm Dương, con thấy quá mơ hồ?
Tế Phật: Con đi theo thầy, thầy chỉ cho con sẽ rõ. Này Giao Bộ Quan, thầy trò chúng tôi xin cáo từ.
Giao Bộ Quan: Thưa có điều chi sơ xuất, xin lượng thứ cho.
Tế Phật: Chớ khách sáo.
Dương Sinh: Cảm tạ Giao Bộ Quan đã chỉ dạy rõ bến mê, chúng tôi xin cáo biệt . Thưa ân sư, xin thầy chỉ dạy ngay cho con được rõ về núi Tâm Đầu cùng biên giới Âm Phủ Dương Gian như thầy đã hứa.
Tế Phật: Hôm trước thầy đã đưa con tới chốn này.
Dương Sinh: A, ba chữ Tâm Đầu Sơn hiện ra sáng rõ, cảnh sắc Âm Dương Giới tự nhiên biến mất.
Tế Phật: Núi Tâm Đầu cũng như biên giới Âm Phủ Dương Gian. Người cõi thế nếu như lúc sống chuyên làm đều ác, một sớm chết đi, bị âm binh áp giải tới đây, nhân vì tinh thần cũ không trong sạch, thấy ánh sáng chói ngời trên đỉnh núi, hai mắt khó mở, khuỵu chân rớt xuống hang không đáy nơi sườn núi Tâm Đầu. Hang không đáy ăn thông vớ Âm Dương Giới dưới âm phủ. Nếu là người tu đạo có đức lớn, nhờ công quả tròn đầy, linh hồn đi tới chốn nầy gặp được luồng sáng huy hoàng rực rở xuất hiện từ trên đỉnh núi đưa thẳng tới đường lớn nhà Trời. Rồi được Tiên Đông Ngọc Nữ nghênh đoán vào cưa nhà Trời. Nếu là hạng đức thiện ở bực trung và tiểu thì gặp được con đường rộng hai trượng, do Phúc thần dẫn tới Âm Dương Giới trình diện, rồi sau đem vào địa ngục điều tra. Lúc sống công đức nhiều được dẫn vao Chúng Thiện Sở hoặc nhờ có duyên Tiên Phật độ, được đem về các từng Trời tu luyện lại. Hôm nay thời giờ đã trể, chúng ta trở lại Hiền Đường....
Quét Virus: An toàn