Dương Sinh: Ác nghiệp của tội hồn này quá nặng, đã bị giảm thọ mười năm tại dương gian, sau khi hết hạn đày ải ở đây sẽ còn bị giải giao qua ngục A Tỳ và vĩnh viễn không được siêu sinh. Người đời nên lấy đó làm gương và nhớ rằng tội ham sắc dục là tội đứng đầu trong muôn ngàn tội. Phàm những cuộc giao du về sắc dục bất chính hoặc cưỡng dâm phụ nữ trong xe, luật âm phủ sẽ không bao giờ tha thứ. Nếu không cẩn thận giữ gìn mà lỡ phạm thì sau khi chết sẽ không có phép gì gỡ nổi.
Tế Phật: Hình phạt moi tim so với hình phạt khác đã khổ cực gấp vạn lần rồi. Người đời chớ có mù quáng tới nỗi phạm phải tội này, nếu không sau khi chết bị quả báo hối không kịp nữa. Bây giờ thời khắc đã trễ, Dương Sinh sửa soạn trở lại Hiền Đường.
Dương Sinh: Đa tạ Ngục Quan và Tướng Quân.
Tế Phật: Mau lên đài sen.
Dương Sinh: Xin vâng, con đã sẵn sàng, mời ân sư trở lại Hiền Đường.
Tế Phật: Đã tới Thánh hiền Đường, Dương Sinh xuống đài sen, hồn phách nhập thể xác.
HỒI BA MƯƠI LĂM
DẠO ĐỊA NGỤC MOI TIM LẦN THỨ TƯ
Phật Sống Tế Công
Giáng ngày 16 tháng 7 năm Đinh Tỵ (1977)
Thơ:
Hiếu đổ do như phó hoả nga
Gia tài vạn quán tận tiêu ma
Tham dâm đảm phụ táng danh tiết
Truỳ lạc thâm khang oán nại hà.
Dịch:
Bạc bài ham thích kiếp thiêu thân
Phú quí sang giàu phút chốc tan
Thiếu phụ tham dâm vùi tiết hạnh
Hang sâu đoạ lạc há kêu than.
Tế Phật: Bọn du thủ du thực không lo làm ăn, không chịukiếm công kiếm việc, chỉ chuyên cờ bạc làm kế sinh nhai. Nhiều kẻ lương thiện bị dẫn dụ rớt vào bẫy sập, bị tán gia bại sản thật là đáng thương. Gần đây đất Trung Bộ sinh ra bọn cướp của giết người, đều do cái nạn cờ bạc gây ra. Kẻ đánh bạc đã vô tình sa vào con đường tội lỗi và nguy hiểm, cho nên nhỏ thì thành ăn trộm, lớn thì thành ăn cướp tù tội phát sinh. Do đó cờ bạc hại rất nhiều người, mầm độc rất lớn, người đời chớ có dính dấp vào những việc đó để sau này khỏi ân hận. Tội dâm dục là đầu muôn tội ác, phạm vào là tiêu tan danh tiết nhục nhã khôn lương. Những phụ nữ con nhà gia giáo lương thiện phải biết giữ gìn danh dự không thể phản bội chồng mà làm chuyện tồi bại. Tội đó rất nặng, hình phạt cũng ngang với bọn cờ bạc. Chốn âm phủ những u hồn kêu khóc thê lương, thảm thiết đều từ đó phát sinh ra. Hôm nay ta dẫn Dương Sinh dạo thăm mười sáu ngục moi tim để nhìn thấy tận mắt lũ đó. Dương Sinh chuẩn bị lên đài sen.
Dương Sinh: Con đã sẵn sàng mời ân sư khởi hành.
Tế Phật: Đã đến nơi, Dương Sinh mau xuống đài sen.
Dương Sinh: Thưa vâng con xuống . Tình hình âm phủ lần này khác với mọi lần, vong hồn đi lại rất là náo nhiệt, không rõ tại sao?
Tế Phật: Nhân dịp rằm tháng bảy xá tội vong nhân, hai ngày này chốn dương gian nơi nào cũng cúng vong để chẩn tế các tội hồn. Nếu mắc tội nhạ thì tội hồn có thể xuất ngục để nhận lãnh.
Dương Sinh: À thì ra nguyên do là như vậy. Phía trước Ngục Quan ra nghênh tiếp chúng ta.
Ngục Quan: Hoan nghênh hai vị đã tới thăm bản ngục. Bữa nay nhân dịp xá tội vong nhân rằm tháng bảy nên cảnh tượng ồn ào náo nhiệt, xin hai vị chớ bận tâm.
Tế Phật: Vậy xin chớ khách sáo, chúng tôi tới là chỉ để làm phiền Ngục Quan và các vị Tướng Quân, mong tận tình giúp đỡ chúng tôi.
Ngục Quan: Hai vị phụng mệnh Ngọc Đế gia công viết sách để khuyên đời, công đức rất lớn, chúng tôi đâu dám không hết lòng, vậy xin mời hai vại vào trong quan sát sự tình.
Dương Sinh: Xin đa tạ, trong ngục tội hồn kêu rên không dứt.
Tế Phật: Những tội hồn bị giam tại Ngục Moi Tim đều phạm trọng tội, cho nên không được hưởng sự khoan hồng để hưởng những lễ vật cúng vong của dương gian.
Ngục Quan: Bữa nay tôi cho áp giải ra hai tội hồn để họ thuật lại nghiệp quả tiền thân. Các mi hãy nghe ta nói, đây là Phật Sống Tế Công cùng Dương Thiện Sinh thuộc Thánh Hiền Đường ở Đài Trung, hai vị này đã phụng chỉ Đức Ngọc Đế xuống cõi âm ti thu tập tài liệu để viết sách khuyên đời. Bây giờ hai tội hồn hãy mau cung khai tất cả những việc đã làm trên đời cho hai vị nghe.
Tội Hồn: Tuân lệnh, tôi lúc sống lo công tác bên ngoài, luôn luôn bươn chải đó đây để kiếm sống. Tôi thường lấy lữ quán làm nhà, đàn bà lạ làm người quen. Chẳng bao lâu tôi học được thói ham mê cờ bạc, lúc đầu vì hiếu kỳ sau thành thói quen bữa nào không đnáh thì lòng bồn chồn, tay ngứa ngáy. Từ đó tôi trở thành tay anh chị ở các sòng bài, tuy lãnh nhiệm vụ công tác bên ngoài nên tiền lương cũng khá nhưng mà nhiều khi cũng thua cháy túi, cho nên tôi phải chạy tới vay bạn bè. Đời sống gia đình tôi không đoái tưởng tới nữa. Tới năm 43 tuổi có một bữa nhậu say cưỡi xa máy gặp tai nạn mà thác. sau khi chết bị âm binh áp giải xuống địa ngục tôi mới vỡ lẽ ra là bị giảm thọ mất năm năm. Bị sưu tra suốt từ Đệ Nhất Điện tới Đệ Tứ Điện cuối cùng giải giao sang Đệ Ngũ Điện, Minh Vương giận dữ xử tôi mười ba năm tù và đầy tại Ngục Moi Tim này. Hàng ngày trái tim ham đánh bạc của tôi bị cắt đâu đớn không thể nào tả xiết. Tôi mong người đời chớ nên dánh bài vì địa ngục rất kỵ phường cờ bạc. Ngũ Điện Sâm La Vương nếu thấy bọn bài bạc sẽ đánh 100 gậy trước, rồi sau đó mới xét xử . Bọn cờ bạc đôi tay rất cứng vì hàng ngày ngồi ở sòng bài ít hoạt động, Sâm La Vương sai lấy gậy gỗ nện, không những đã nhục nhã mà da thịt lại còn bị bầm dập đớn đau, than khóc thật là thảm thiết, Kính xin Phật Sống Tế Công giải cứu.
Tế Phật: Thủ hạ bọn cờ bạc rất ô tình, người lại còn xin ta cứu giúp nữa ư? Hãy ráng mà chịu tọi, không nên vọng cầu.
Ngục Quan: Mi không được cầu xin bừa bãi . Nếu chưa dứt được cái tâm ham bài bạc mi sẽ còn bị đưa đến địa ngục nướng tay chịu thêm hình phạt. Ai bảo mi lúc sinh tiền ham đánh bạc, để rồi sau khi chết phải chịu sự quả báo này, đừng có oán trời trách người. Tội hồn thứ hai hãy thuật lại những hành vi lúc còn sống coi.
Tội Hồn: Đông người quá, nói ra thật là xấu hổ... Sau khi đã lấy chồng mà bản tính tôi còn dâm đãng cho nên thường lén chồng giao du đám con trai ở quanh vùng. Tôi đã lén lút ăn nằm trước sau cả thảy với năm người con trai mà chồng tôi hoàn toàn không hay biết, cho tới năm tôi 54 tuổi bị mắc bệnh tim mà thác. Hồn bị Tướng Quân Hắc Bạch áp giải tới trước đài gương soi ác nghiệp để chiếu rọi lại những hành vi xấu xa bỉ ổi, tang chứng rành rành, bắt buộc tôi phải nhận lỗi. Sau đó tôi bị giải tới Đệ Ngũ Điện rồi bị tống giam vào Ngục Moi Tim với thời hạn là hai mươi năm. Hằng ngày tim tôi bị cắt thật là đau đớn, bây giờ dù hối cũng không kịp. Kính mong Phật Sống Tế Công xin với Minh Vương giùm để cho tôi được ân xá khỏi khổ.
Tế Phật: Ngươi là thân phụ nữ không giữ đạo phu phụ lại tham dâm, chỉ ham mê hư vinh không chăm chỉ lo làm việc thiện, ta chẳng thể cứu được ngươi.
Ngục Quan: Xin Tế Phật chớ bận tâm. Y thị lúc sinh tiền đã tham dâm, cho nên cái tâm tham dục đó đã bị cắt, đúng là gieo nhân nào gặt quả nấy. Lúc sống đã làm những chuyện xấu xa tội lỗi mà không biết ăn năn. Nếu như sớm biết hối cải ăn năn cầu Phật thì có thể được xá tội. Nhưng đến khi chết vẫn không chịu sửa lỗi thì bây giờ có xin miễn tội cũng không thể được....
Quét Virus: An toàn