XtGem Forum catalog
* Danh ngôn tình yêu: Tình yêu trong xa cách ví như ngọn lửa trong gió. Gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng ngọn lửa lớn.
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Đặc Công Hoàng Phi - Chương 1 - 70

Đặc Công Hoàng Phi - Chương 1 - 70

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 19585 bình chọn



“Làm sao ngươi biết được ta là người của ẩn tộc, ngươi…”

“Bệ hạ, Diệp vương ngàn dặm truyền thư cấp báo.” Gia chủ ẩn tộc vừa mới mở miệng, bên ngoài mật thất đột nhiên vang lên tiếng bẩm báo.

Phong Lâm quốc vương nghe vậy cau mày phất tay, lập tức có người đi mở cửa, lúc này mà Diệp vương còn truyền đến ngàn dặm tin cấp báo gì chứ.

“Vương huynh, chớ có động đến Quân Lạc Vũ, Vọng Thiên quân vương đích thân tới Hạo Tàng quốc, cùng Lạc Vũ đính ước.”

Thấy rõ tin ngàn dặm cấp báo trong tay, tay Phong Lâm quốc vương run lên, bức thư rung rinh rơi xuống mặt đất.

Mọi người trong mật thất tĩnh mịch, trầm lặng như nhau.

Gia chủ ẩn tộc khiếp sợ thụt lùi hai bước.

“Vọng Thiên quân vương cư nhiên ở chỗ này, đính ước, vị hôn thê…” Gia chủ ẩn tộc đầu lệch sang một bên, bị cả kinh ói ra một búng máu.

Bọn họ cư nhiên cướp người trong tầm mắt của Vọng Thiên quân vương.

Cư nhiên đoạt đi vị hôn thê của hắn, này… Này…

Cho tới bây giờ đối với phụ nữ không có hứng thú, chuyện ta ta làm Vọng Thiên quân vương Vân Thí Thiên, cư nhiên…

Bọn họ đây là ngại mệnh quá dài đi.

Phong Lâm quốc vương khóc không ra nước mắt, tại sao tin tức này không thể đến sớm hơn một chút, nếu đến sớm hơn một chút hắn cũng không phải không chuẩn bị đối phó dẫn đến tình trạng như hiện nay, điều này kêu hắn phải làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Phong Lâm quốc vương cùng gia chủ ẩn tộc bi phẫn nhìn nhau liếc mắt một cái.

Nhất tề nhìn thấy được trong mắt đối phương là một nỗi sợ hãi tuyệt đối.

Một là không làm, nếu đã làm sẽ không có kết thúc, như vậy nếu đã đắc tội đến mức này rồi, thì…

“Các ngươi có ý định giết người diệt khẩu sao.” Lạc Vũ nhìn thấy tâm tình biến hóa của 2 người, thong thả nói: “Như vậy đến thử xem, nếu ta đã dám đến đây, đương nhiên sẽ không sợ các ngươi ra tay.”

Lời này vừa nói ra, hai người nhất tề biến sắc.

“Chuyện đã đến nước này rồi…” Lúc này nam tử già nua đột nhiên chậm rãi mở miệng, hắn nhìn Lạc Vũ, trong mắt hiện lên một tia tuyệt đối lạnh sát.

Chương 50: Giết Tới Cửa
“Nhiều lời vô ích, Quân Vân, phụ thân ngươi đã lấy đi vật gì đó của Phong Lâm quốc chúng ta, hãy mau giao ra đây.” Thanh âm lạnh băng mà uy nghiêm vang lên.

“Nếu không, cho dù có ngươi có Vọng Thiên quân vương làm chỗ dựa, dù sao cuối cùng cũng chết, bất quá có người làm điếm lưng, vậy cũng đủ rồi.” (*đại ý là có Lạc Vũ té xuống chết trước làm đệm thịt đỡ bọn họ cùng chết)

Lời này vừa nói ra, Phong Lâm quốc vương và gia chủ ẩn tộc đã chậm rãi tỉnh táo lại từ trong nỗi sợ hãi.

Đúng vậy, bất quá cũng chỉ là một chữ chết mà thôi.

Như vậy thì có gì mà sợ chứ.

Lập tức, Phong Lâm quốc vương thu lại vẻ biến sắc trên mặt, đôi mắt bình tĩnh nhìn Lạc Vũ trầm giọng nói: “Cho dù bản lĩnh ngươi cao tới đâu, chỉ sợ cũng không thể chạy thoát khỏi Phong Lâm quốc chúng ta.”

Võ công cổ quái của Lạc Vũ cao tới đâu thì cũng có hạn mà thôi.

Trong hoàng cung Phong Lâm quốc của hắn có biết bao lam tôn cao thủ, cộng thêm có cả Phương gia chủ của ẩn tộc.

Thêm vào đó là các cao thủ bảo vệ mật thất ngàn năm của Phong Lâm quốc.

Hắn cũng không tin, dựa vào nhiều người như vậy, lại không thể giữ được Lạc Vũ.

Lời nói phiêu đãng trong mật thất, không khí đã có chút thay đổi.

Sát khí giương cung bạt kiếm rất nhanh đã sôi trào trong phòng.

Lạc Vũ nghe bọn hắn nói, sắc mặt vẫn bất động, nhưng trong đôi mắt nàng chậm rãi sâu thâm lên.

Khí tức toàn thân bắt đầu vận động, nội lực cũng bắt đầu chạy tại đầu ngón tay.

“Như vậy cứ thử xem.” Thanh âm trong trẻo giống như thanh trúc.

“Bệ hạ, hãy mở ra mật địa hộ lâm.” Lão đầu tóc bạc vẫn ngồi ngay ngắn bất động nghe vậy nhìn Lạc Vũ, nhưng lại nói với Phong Lâm quốc vương.

“Mở ra mật địa hộ lâm? Trưởng lão, việc này…” Phong Lâm quốc vương nghe vậy nhướng mày.

Mật địa hộ lâm đã tồn tại mấy trăm năm tại Phong Lâm quốc, bên trong đã được cao thủ bày trận pháp.

Là để bảo vệ mật địa, không cho bất luận kẻ nào tiến vào.

Bây giờ đột nhiên mở ra…

Nếu Vân Thí Thiên truy tới đây tìm Lạc Vũ, bọn họ chạy trốn vào rừng còn không kịp, lý nào lại mở ra?

“Vọng Thiên quân vương ngàn dặm xa xôi tìm tới Phong Lâm chúng ta, trừ ra mục đích kia, không có bất kỳ ý nghĩa nào khác.” Mi sắc lão nhân tóc bạc rất lãnh đạm.

“Đã như vậy, Phong Lâm ta sẽ mở rộng ra đại môn mật địa, cung nghênh hắn tiến vào, bổn tọa đổ muốn nhìn, rốt cuộc là Quân Lạc Vũ trọng yếu.

Hay là bí mật ngày đó trọng yếu.”

Thanh âm già nua mạnh mẽ quanh quẩn trong mật thất, rất lạnh, rất trầm.

Phong Lâm quốc vương và Phương gia chủ ẩn tộc đều là người hiểu biết.

Vừa nghe đại trưởng lão thủ hộ mật địa lên tiếng, lập tức cũng đã hiểu ý tứ của lão.

Nếu Vân Thí Thiên muốn biết bí mật kia, hắn có cơ hội tốt như vậy, nhất định sẽ không bận tâm tình huống của Lạc Vũ, mà trực tiếp tiến vào mật địa.

Như vậy bọn họ vừa có thể bắt theo Lạc Vũ chạy thoát.

Còn có thể tìm được bí mật từ nơi Lạc Vũ.

Nếu không may Vân Thí Thiên buông tha cho việc tiến mật địa điều tra mà đến tìm bọn họ để tìm kiếm Lạc Vũ.

Về điểm này, nói thật, bọn họ làm thế nào cũng không cảm giác được sẽ có khả năng xảy ra.

Vân Thí Thiên ngàn dặm xa xôi mà đến, là vì tìm hiểu bí mật kia.

Vì cứu một nữ nhân xấu xí mà quên đi mục đích của hắn.

Đây không phải là tác phong của Vân Thí Thiên.

“Được, cứ vậy mà làm, người đâu…” Phong Lâm quốc vương ngay lập tức phân phó mệnh lệnh xuống.

Bóng đêm mê loạn, gió thổi như câu.

Lạc Vũ đem những lời mấy người này nghe vào trong tai, trong lòng khẽ rung động.

Vân Thí Thiên vẫn đang tìm một người, nàng vẫn đều biết.

Theo như lời bọn người này nói, người mà Vân Thí Thiên tìm hoặc là chuyện này, tuyệt đối có liên quan đến mật địa của Phong Lâm quốc.

Như vậy, Vân Thí Thiên có thể hay không sẽ đến tìm nàng trước, mà buông tha cho tìm người và sự tình bấy lâu này hắn vẫn một mực tìm hiểu?

Hoặc là, hắn sẽ trực tiếp đi mật địa tìm kiếm những gì hắn muốn biết, bỏ quên nàng?

Trong lòng Lạc Vũ có chút rối rắm.

Nàng có chút chờ mong Vân Thí Thiên sẽ lựa chọn như thế nào.

Rồi lại không hy vọng Vân Thí Thiên xuất hiện tại đây lúc này.

Vân Thí Thiên tại trong lòng của nàng, mặc dù bá đạo, nhưng nói thật, hắn thật sự không tệ.

Nàng không muốn bởi vì chuyện này lại sinh ra khoảng cách chút nào cả.

Hai kiện quá mức trọng yếu, không thể cùng nhau lựa chọn, như vậy hậu quả thường thường sẽ làm người khác không thể thừa nhận hoặc là cực đoan.

Trong lòng hơi chút rối loạn, Lạc Vũ lập tức dừng lại ý niệm này trong đầu.

“Hắn có đến hay không thì ta không biết, ta chỉ biết là nếu ta dám đến, ta sẽ không sợ các ngươi vây công.” Sắc mặt Lạc Vũ thản nhiên.

Bắt buộc Vân Thí Thiên phải lựa chọn sao? Không.

Nàng sẽ tự minh xông ra khỏi chỗ này, sau đó sẽ cùng Vân Thí Thiên tụ hợp.

Chuyện của chính mình phải để chính mình giải quyết.

Tình yêu của chính mình, chính mình đi tranh thủ.

“Thật là một nữ oa không biết trời cao đất rộng.” Bên cạnh, Phong Lâm quốc vương đã khôi phục sự ung dung và tự nhiên vốn có của hắn.

Lúc này, tay hắn đưa ra nhận lấy một bạch ngọc bình từ tay thị vệ dâng lên.

“Năm đó, hoàng muội của ta đã hạ hắc ảnh độc đối với ngươi, xem ra đã đến ngày phát huy công dụng rồi.”Taycầm bình sứ, Phong Lâm quốc vương tin tưởng nói.

Người mà hắn sợ vốn không phải Lạc Vũ, mà là Vân Thí Thiên.

Ngay lúc này đây, hắn đã có biện pháp đối phó Vân Thí Thiên rồi.

Đối diện với Lạc Vũ, hắn có tự tin cùng thủ đoạn.

Lạc Vũ nghe vậy, trong mặt chợt lóe ra một tia tàn khốc.

Hoàng muội? Là muội muội của Phong Lâm quốc vương, là người đã gả cho Phi Vũ quốc vương làm quý phi.

Độc này quả nhiên là do nàng ta hạ.

Oan có đầu, nợ có chủ, ngày hôm nay xem như chủ nợ chính mình đưa lên rồi cửa.

“Quả nhiên là các ngươi hạ độc cha ta và ta.” Đôi mắt Lạc Vũ đen như bầu trời đêm.

“Đâu có, năm đó nếu không phải cái tên Phi Vũ kia ngăn cản, các ngươi đã sớm bị bổn vương giải quyết thỏa đáng từ sớm rồi.” Trên mặt Phong Lâm quốc vương hiện lên tia cười lạnh.

Cái tên Phi Vũ kia? Là đang nói Phi Vũ quốc vương sao?

Trái tim Lạc Vũ trầm xuống.

Đây là có ý gì? Chẳng lẽ chuyện năm đó, Phi Vũ quốc vương cũng có tham dự trong đó sao?

Hay là nói, nhiều năm qua Phi Vũ quốc vương chiếu có cả nhà bọn họ, thật ra là để che đậy chuyện này sao?...
<<1...102103104105106...136>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.001419s | View: 19585 (+6)

On C-STAT