Thấy Lạc Vũ nói chuyện một cách vân đạm phong khinh, nhưng cũng không phải nói cho có lệ. Vô Hoa liền cảm thấy vui sướng: “Tốt, tốt, ta sẽ lập tức chuẩn bị nghi thức kết bái.”
Mấy ngày nay Lạc Vũ dạy cho hắn về dược liệu, về cách vận dụng một ít dược liệu nấu thành chén thuốc, làm cho hắn rõ ràng cảm nhận được trung y rất là bát đại tinh thâm, sao lại có thể làm người ta không thích được.
Lạc Vũ nghe vậy cười cười, chỉ là nghi thức mà thôi, nàng cũng không chú trọng mấy chuyện này.
“Ha ha, Vô Hoa, ngươi thật là có mắt biết nhìn người, kết bái huynh đệ với môn chủ Trung Võ Môn.” Ngay lúc Vô Hoa đang hưng phấn, Lạc Vũ vừa đóng cửa phòng, một thanh âm lười biếng truyền ra, đúng là tiếng của Đông Thiên Vương.
Lạc Vũ vừa nghe, mũi chân khẽ bước, đẩy ra cửa phòng đang đóng.
Chỉ thấy ngọn đèn dầu bên trong, nương theo nàng đẩy ra cánh cửa mà sáng ngời lên.
Mà ở trong đó, Đông Thiên Vương mặc một thân nguyệt nha trường bào màu trắng lãnh đạm, đang tà tà tựa người vào trên giường của nàng, trong tay cầm một chén rượu tiếp tục chơi đùa.
“Trung Võ môn chủ?” Vô Hoa nghi hoặc giơ lên mi.
Sao hắn lại chưa từng nghe nói qua có Trung Võ Môn.
“Môn phái quá nhỏ, làm cho Đông Thiên Vương chê cười rồi.” Tự nhiên hào phóng, Lạc Vũ cũng không kiêng kị Đông Thiên Vương, trực tiếp bước chân tiến vào.
Trung Võ Môn mới khởi bước thành lập, tất nhiên đối với thế lực cường đại của Đông Thiên ở Hỏa Ma, quả thật nhỏ đến không thèm để vào mắt.
Nàng cũng không có gì cảm thấy thẹn hoặc tránh né.
“Hao phí của ta ba ngày thời gian mới tra ra được, quả thật nhỏ yếu đến đáng thương.” Đông Thiên Vương tựa vào đầu giường, nhấp một ngụm rượu trong chén, thong thả cười tà tà nói.
Hắn mất thời gian ba ngày, mới tra ra được tại bên kia Hắc Thạch rừng rậm, Ngân Hồng trấn tại biên giới Hỏa Ma, Trung Võ Môn.
Huyết tẩy đầu lĩnh ở trấn nhỏ, sát phạt tất cả thế lực tồn tại.
Chỉ trong một đêm quật khởi tại Ngân Hồng trấn, dùng một loại đan dược thần kỳ mà độc bá một phương trong thời gian ngắn, Trung Võ môn chủ, Quân Lạc Vũ.
Lạc Vũ đi vào bên trong phòng, ngồi ở bên cạnh bàn, cầm lên bình rượu ngon mà Đông Thiên Vương mang đến, rót ra hai chén, tiện tay đưa cho Vô Hoa một chén, cũng tự nhấp một ngụm.
Thái độ nhàn nhã tự nhiên.
Đông Thiên Vương thấy thái độ Lạc Vũ không kiêu ngạo không siểm nịnh, trong mắt tà khí nổi lên.
“Thế lực nhỏ yếu như vậy cũng muốn hợp tác với ta, Quân Lạc Vũ, ngươi đánh giá quá cao chính mình, hay nhìn thấp bổn vương?”
Bất chợt nghiêng người, Đông Thiên Vương nghiêng mắt đảo qua nhìn Lạc Vũ.
“Đông Thiên Vương, ngươi nói ra lời này làm cho ta cảm giác được ta đã đánh giá quá cao về ngươi rồi, ngươi cho rằng Trung Võ Môn ta không có tư cách hợp tác với ngươi sao?”
Lạc Vũ thong thả uống cạn chén rượu, ngẩng đầu nhìn Đông Thiên Vương liếc mắt một cái.
Đông Thiên Vương bị lời nói này của Lạc Vũ ngẹn một hơi, nhưng đôi mắt lại càng thêm phát sáng.
“Chỉ bằng viên đan dược kia của ngươi sao? Quả thật không có tư cách.” Rượu nhiễm đỏ môi Đông Thiên Vương, không chút nào lưu tình nói.
Chỉ với một loại đan dược, cho dù có thể thay thế ma đan, cho dù có thể được hoan nghênh ở Ngân Hồng trấn, vậy thì sao chứ?
Viên đan dược kia, thủ hạ thánh dược sư của hắn đã hoàn toàn kiểm tra qua, bên trong ẩn chứa nhiều lắm một loại linh khí không biết tên và dược liệu.
Chính là tuyệt phẩm trong tuyệt phẩm.
Rất tốt, tuyệt đối tốt.
Nhưng là, bởi vì nó quá tốt, cho nên nhất định không thể luyện chế ra được với số lượng lớn.
Bởi vì dược liệu cần dùng rất trân quý, nguyên liệu nhất định phải được cẩn thận sàng lọc, chỉ có thể cho một số lượng rất ít người sử dụng, không thể rộng rãi đẩy mạnh.
Như vậy nó cũng không thể chính thức thay thế được giá trị của ma đan, đối với Đông Thiên của hắn mà nói, cùng Trung Võ Môn hợp tác, thậm chí bảo vệ Trung Võ Môn, cũng không có đạt được nhiều lợi ích.
Lạc Vũ nghe Đông Thiên Vương dứt khoát từ chối, cũng chậm rãi gật đầu nói: “Nếu ta đã dám tìm đến đây, ta đã sớm ước tính qua giá trị của chúng ta.
Nếu chỉ có một trăm, một ngàn viên dược như vậy, Trung Võ Môn quả thật không có tư cách hợp tác với Đông Thiên.
Bất quá, nếu ta nói ta có trên tay trên một vạn, thậm chí là vô cùng tận thì sao đây?”
Lời này vừa nói ra, thân thể Đông Thiên Vương có chút động đậy, ngồi dậy nhìn hướng Lạc Vũ.
Vô cùng tận, như vậy cũng có chút thú vị rồi.
Nếu thật có thể làm đến vô tận, dùng không cạn kiệt, như vậy ma đan quý giá sẽ sở thành dĩ vãng, Đông Thiên hắn sẽ dùng đan dược này càn quét ngang cả Hỏa Ma, độc bá thiên hạ.
Đôi mắt Đông Thiên Vương trở nên sâu thẳm.
Mà Vô Hoa thì trừng lớn ánh mắt, vô cùng tận, đây là cái khái niệm gì vậy? Ông trời ạ.
Đan dược tốt như vậy, vô cùng tận, Quân Lạc Vũ này rốt cuộc có nhiều đến bao nhiêu? Có bao nhiêu chuyện làm cho người ta phải rung động?
Nhìn sắc mặt bình tĩnh của Đông Thiên Vương, Lạc Vũ lại thong thả rót ra một chén rượu, nhẹ nhàng chơi đùa ở đầu ngón tay.
“Hơn nữa, ta còn có so với cái này rất tốt, càng thêm tinh khiết đây?” Vừa mới nói ra những lời rung động như vậy, Lạc Vũ lại tạc thêm một viên boom.
Còn có rất tốt, càng thêm tinh khiết?
Đông Thiên Vương cùng Vô Hoa nhìn nhau liếc mắt một cái, ánh sáng trong mắt có chút bức người rồi.
Không để ý đến động tác của hai người, Lạc Vũ tự rót tự uống, nhưng lại chuyển lời nói: “Bất quá, nếu không lọt vào mắt Đông Thiên Vương, cũng đành thôi vậy, Nam Vương, Tây Vương, Bắc Vương, cũng còn nhiều vị cùng ta hợp tác mà.
Trung Võ Môn ta có thứ tốt như vậy, không lo tìm không được người mua.”
Lời nói nhẹ nhàng hạ xuống, gió đêm thổi qua, phất lên mái tóc đen của Lạc Vũ, nhè nhẹ tỏa ra kiêu ngạo cùng tự tin.
Khí thế không có chút nào thua kém Đông Thiên Vương.
Nhìn mái tóc đen nhẹ phất phới của Lạc Vũ, Đông Thiên Vương chậm rãi cười, ánh sáng trong mắt càng thêm chói sáng, tà khí nói: “Quân Lạc Vũ, ngươi thật sự làm cho bổn vương thích, mặc kệ là từ phương diện nào.”
“Ta có phải hay không nên nói một tiếng cảm ơn ngươi?” Lạc Vũ thản nhiên lên tiếng.
Đông Thiên Vương nghe vậy liền cười, đứng dậy ngồi xuống cùng Lạc Vũ đối diện: “Tốt, Trung Võ Môn ngươi sẽ được Đông Thiên ta bảo hộ, lợi nhuận ta chia cho ngươi ba phần, bảo hộ Trung Võ Môn ngươi từ nay về sau trên đất Hỏa Ma này không ai dám động đến.”
Ánh nến chiếu sáng, ánh lên gương mặt Đông Thiên Vương, đẹp đẽ kinh người.
“Không.” Lạc Vũ giương mắt chống lại đôi mắt Đông Thiên Vương: “Ta đến đây để hợp tác, không phải đến cầu ngươi che chở.
Ta ra đan dược, ngươi ra thế lực cùng quan hệ, lợi nhuận một người một nửa.”
Lời này vừa nói ra, đầu lưỡi Đông Thiên Vương hơi đảo qua khóe môi đỏ mọng, nói một câu: “Quân Lạc Vũ, khẩu vị của ngươi cũng không nhỏ, muốn làm cho Đông Thiên ta làm con tốt của ngươi.”
“Sai, là đối tượng hợp tác.” Lạc Vũ duỗi đầu ngón tay có chút lay động, đạm đạm cười: “Còn có, Đông Thiên mượn chuyện hợp tác này được đến thế lực, Trung Võ Môn ta muốn chia một nửa.”
“Ha ha.” Đông Thiên Vương nghe vậy nhất thời ngửa đầu cười to.
“Quân Lạc Vũ, ngươi thật đúng là dám đề cập chuyện như vậy.”
“Ta chỉ là muốn cầu đến những gì ta đáng được thưởng.”
Đông Thiên Vương cười xong cúi đầu, khóe miệng tà tà giơ lên, duỗi đầu ngón tay chơi đùa bàn tay cùng chén rượu Lạc Vũ nắm trong tay: “Từ đó đến nay không ai dám nói chuyện hợp tác với ta kiểu như vậy.”
Lạc Vũ nghiêng cổ tay tránh đi tay Đông Thiên Vương, cũng mỉm cười: “Vậy đây là lần đầu tiên ngươi nếm thử.”
“Nếu bổn vương không đáp ứng thì sao?” Đông Thiên Vương nhẹ giơ lên mi, nhìn không ra tức giận, nhưng lại cảm nhận được hai loại khí tức trái ngượi nhau, đó là sát khí cùng niềm vui thú.
“Ta nói rồi ở Hỏa Ma không chỉ có Đông Thiên.” Lạc Vũ cũng nhướng mày nói.
“Ngươi không sợ ta sẽ giết sạch Trung Võ Môn của ngươi, ngươi tuyệt đối không thể chạy thoát ra khỏi Đông Thiên, Đông Thiên ta không chiếm được, ta thà rằng phá hủy hủy.” Hai chân Đông Thiên Vương bắt chéo lại cùng nhau, giống như chính giống như tà.
“Đông Thiên Vương cho rằng ta lại lỗ mãng như thế đến đây hay sao?” Lạc Vũ cười.
Đông Thiên Vương nhìn Lạc Vũ cười, đáy mắt chảy qua ánh sáng và yêu khí địa cơ hồ làm cho người ta không dám nhìn hắn, sợ hắn câu mất hồn.
“Quân Lạc Vũ, không ai nói cho ngươi bản tính của ta là như thế nào sao?” Đông Thiên Vương cũng cười nói.
Bên cạnh, Vô Hoa nghe vậy lập tức không ngừng nháy mắt với Lạc Vũ, Đông Thiên Vương hỉ nộ vô thường, nhưng tin tức này cũng rất dễ dàng điều tra ra được....
Quét Virus: An toàn