Old school Swatch Watches
* Danh ngôn tình yêu: Chân lý cuối cùng trên cõi đời vẫn chỉ là tình yêu. Yêu là sống và còn sống là còn yêu.
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Đặc Công Hoàng Phi - Chương 71 - Hết

Đặc Công Hoàng Phi - Chương 71 - Hết

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 16865 bình chọn



Đan dược có thể thay thế ma đan, lại không có bất cứ tác dụng phụ nào? Vật này đúng là rất hiếm có.

Đông Thiên Vương chơi đùa viên dược trong tay, đột nhiên đầu ngón tay bắn ra, đan dược phá không bắn ra ngoài.

Mỹ nam tử lãnh khốc lúc đầu ngồi bên cạnh Đông Thiên Vương dâng lên hoa quả, vươn tay nhận được đan dược.

“Tra.” (*điều tra thông tin của Lạc Vũ)

“Vâng.” Dứt khoát lưu loát, xoay người ra ngoài.

“Rất có ý tứ, thật đúng là càng ngày càng hấp dẫn hứng thú của ta rồi.” Vén lên sợi tóc dài bên tai, đôi mắt Đông Thiên Vương chậm rãi híp lại.

Quân Lạc Vũ, một cái tên chưa từng nghe qua.

Bất quá bây giờ, chính khơi mào hứng thú của hắn, mặc kệ người nọ vì sao mà đến đây.

Gió thu bay lên, mùi hoa quế thơm ngát tung bay tứ phương.

Cùng Lạc Vũ sóng vai mà đi trên đường trong vương cung, Vô Hoa cười cười vỗ bả vai Lạc Vũ, nói: “Nếu ngươi không muốn gặp Vương, thì cũng đừng nên đối chọi với hắn, tính cách của hắn a, người nào càng quật cường, càng khó xơi, hắn càng thích.”

Lạc Vũ nghe vậy nhìn Vô Hoa liếc mắt một cái, sao người này lại nhắc đến Đông Thiên Vương rồi, lập tức cũng gật đầu nói: “Thất sách rồi, chắc phải vuốt lông hắn quá.” (*giống như lỡ chọc một con vật nổi giận xù lông lên, thì nên vuốt lông cho nó êm dịu xuống)

Vô Hoa vừa nghe Lạc Vũ nói một câu muốn vuốt lông, nhất thời nở nụ cười.

“Tính cách này của ngươi, khó trách làm cho Vương nổi lên hứng thú.”

Cười lắc đầu, Vô Hoa vỗ bả vai Lạc Vũ:

“Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, trước kia Vương không thích nam nhân.

Ta là bạn cùng đọc sách với hắn 15 năm, cũng đâu thấy hắn có gì lộn xộn đâu.

Mặc dù Vương hỉ nộ vô thường, đã quen tùy tâm sở dục, người cũng lười biếng, cả chuyện sửa sang lại quần áo cũng không làm tốt, về phương diện khác cũng rất được.”

“Ngươi đây là tự giới thiệu về Vương của các ngươi cho ta nghe sao?” Lạc Vũ ngẩng đầu.

Vô Hoa là có ý gì đây, làm nàng có cảm giác giống như bà mai đang làm mai làm mối vậy.

Vô Hoa vừa nghe cười ha hả không nói, đột nhiên lại quay đầu nhìn ba tiểu ma thú đi phía sau Lạc Vũ: “Là chúng nó làm có phải hay không?”

Vô Hoa đột nhiên nói ra một câu không đầu không đuôi, Lạc Vũ nghe vào trong tai cũng đã hiểu, hắn đây là đang nói lên tình hình tỷ thí trong đại hội.

Lạc Vũ thấy Vô Hoa cư nhiên hiểu rõ chuyện này, lập tức cũng không giấu diếm, gật đầu: “Chúng rất nghịch ngợm, xin lỗi, đoạt danh hiệu đệ nhất của ngươi.”

Vô Hoa nghe vậy mỉm cười lắc đầu nói: “Có gì đâu, ta xuất môn ra ngoài du lịch 5 năm, lần này trở về là muốn lấy danh hiệu đệ nhất, vì muốn làm cho Vương không bị phiền lòng về việc này.

Vương thích nam nhân, bất quá chỉ là chuyện nhất thời mà thôi, có gì đâu mà lạ.

Ngươi không nhận ra đâu, những người bên người hắn, tất cả đều là quyền thần của Đông Thiên, đã đi theo hắn 10 năm đến 20 năm.

Hắn chính là dùng bọn họ làm vui đùa, bọn họ cũng để cho hắn tự điên cho khoái trá tâm tình hắn mà thôi.

Nhưng lại làm cho thái hậu bất an, tưởng rằng Vương gặp phải quái bệnh, tự mình an bài dược sư điều trị.”

Nói đến đây, Vô Hoa bất đắc dĩ cười nhẹ.

Lạc Vũ nghe thế cũng hiểu rõ, thì ra là vậy.

Xem ra thuộc hạ của Đông Thiên Vương cũng không phải người thường, tính cách rất phù hợp với phong cách kiến trúc, tùy tâm sở dục, muốn điên liền điên.

“Cho nên, ngươi đạt được danh hiệu đệ nhất cũng không có lỗi gì với ta, cho nên cũng không cần khách khí với ta.” Vô Hoa quay đầu nhìn ba ma thú, mỉm cười: “Bất quá ba tên này, thật đúng là làm cho người ta hâm mộ.”

Trong đấu trường tỷ thí, chờ hắn bình tâm tĩnh trí suy nghĩ kỹ liền phát hiện ra vấn đề.

Tuổi Lạc Vũ còn quá nhỏ, cho dù đã biết luyện chế dược từ trong bụng mẹ, cũng không có khả năng đạt đến trình độ như ngày hôm nay đã thể hiện.

Hơn nữa cẩn thận xem xét viên đan dược, sẽ biết bên trong có huyền cơ, viên dược như vậy sao có thể luyện chế ra trong thời gian ngắn cho được.

Như vậy, trừ bỏ ba ma thú đi theo bên người Lạc Vũ, quả thật hắn cũng không nghĩ ra được lý do nào khác.

“Nói rõ ra với ta như vậy sao, nhưng xin lỗi nha, ta sẽ không tặng cho ngươi một con.” Lạc Vũ nhìn Vô Hoa, nói năng lãnh đạm.

Vô Hoa vừa nghe nhất thời bật cười: “Ý của ta cũng không phải như ngươi nghĩ vậy, ta chỉ muốn nói là, nếu ngươi đã tìm đến đây, ngươi cần phải giải thích rõ với Vương.”

Lạc Vũ vừa nghe nghiêng đầu nhìn Vô Hoa.

Ngón tay Vô Hoa khẽ nhúc nhích, làm ra động tác của một người đang nắn viên thuốc, mỉm cười quay sang nhìn Lạc Vũ.

Lạc Vũ thấy vậy ánh mắt khẽ nhúc nhích, người này có cái nhìn thật sâu sắc, có tâm tư thật linh động.

Viên đan dược kia, vốn là lấy nước tắm của Tiểu Hồng làm nguyên liệu chính, sau đó lại thêm vào không ít dược liệu trân quý, không phải một sớm một chiều là có thể luyện chế ra được.

Tên Vô Hoa này cư nhiên có thể đoán ra manh mối tám, chín phần chỉ từ một viên đan dược, tâm tình người này nếu thật sự nho nhã như vậy, rất đáng để kết giao bằng hữu.

“Ta có chút thất vọng về hắn.” Nếu Vô Hoa đã đoán ra, Lạc Vũ cũng thản nhiên thừa nhận.

Vô Hoa nghe vậy, trên nét mặt tươi cười mang theo nghiêm trang nói: “Yên tâm, Vương của ta sẽ không làm cho ngươi thất vọng, đến, ta tự mình nói cho ngươi nghe chút chuyện về Vương, để ngươi có thể hiểu biết thêm, đối với ngươi cũng không có hại…”

Sắc thu bắt đầu khởi động, Lạc Vũ và Vô Hoa chậm rãi nhắm hướng bên ngoài cung Đông Thiên Vương đi đến.

Gió thu lành lạnh, bất chợt mang theo một chút ấm áp.

Những ngày kế tiếp, Vô Hoa cũng không dẫn nàng đi gặp sư phó của hắn, cũng không dẫn đến hiệp hội dược sư Đông Thiên.

Bởi vì, rất đơn giản, cách thức luyện chế viên đan dược như vậy, Lạc Vũ chắc chắn sẽ cho bọn hắn biết, có lẽ sẽ có một ngày như vậy, nhưng tuyệt đối không phải bây giờ.

Mà Vô Hoa sau khi bàn luận với Lạc Vũ về chuyện luyện đan, có điểm choáng váng, hết chỗ nói rồi.

Cái gã đạt danh hiệu thứ nhất trong trận tỷ thí luyện đan, cư nhiên không hiểu cho lắm về cách thức luyện đan bằng đấu khí.

Chuyện này thật sự làm cho Vô Hoa muốn cười cũng không được, mà khóc cũng không phải.

Nguyên lai hắn nghĩ rằng, cho dù Lạc Vũ tạm thời luyện chế không ra viên đan dược như vậy, nhưng nhất định phải biết cách luyện chế, thật không nghĩ tới, nàng là thường dân trong thường dân.

Ngày thứ ba, Vô Hoa hoàn toàn đánh mất ý niệm Lạc Vũ là đang “giấu nghề”, cũng không thảo luận cách luyện đan dược với Lạc Vũ nữa.

“Bại bởi ngươi, không biết ta nên phục ngươi hay là nên tức giận nữa.” Hoàng hôn mặt trời lặn, Vô Hoa dẫn Lạc Vũ thưởng thức phong cảnh hết một ngày, vừa cùng Lạc Vũ trở về, vừa bóp bóp cái trán nói.

Lạc Vũ này không biết dùng đấu khí luyện đan, nhưng lại có biện pháp lạ lùng khác thay thế.

Hơn nữa đối với chứng bệnh “nghi nan hỗn tạp”, cách giải giải thích độc đáo như vậy, hắn có muốn nghĩ của chưa từng nghĩ tới, muốn nghe cũng chưa từng nghe nói tới.

Làm cho hắn thật sự là không biết nên bội phục, hay là nên bỏ qua một bên không để ý đến.

“Đừng nôn, thật dơ, Đông Thiên Vương muốn ta giao ra người, ta giao ra không được a.”

Ba ngày nay Lạc Vũ cũng Vô Hoa tiếp xúc, nàng có thể nhận ra bản tính thuần túy của hắn, vốn là một người đáng kết giao, lập tức cũng không tỏ thái độ như người xa lạ, cách nói năng của nàng trở nên không hề gò bó, kiêng kị.

Vô Hoa vừa nghe khoát tay lên vai Lạc Vũ, vừa đi lên cầu thang hướng phòng Lạc Vũ mà đi, vừa đùa giỡn nói: “Không nôn cũng được, ngươi nhận ta làm ca ca đi, dạy ta bản lãnh của ngươi, ta sẽ không nôn.”

“Được thôi.” Lạc Vũ gật đầu một cái, đáp ứng tương đương dứt khoát.

Vô Hoa lại càng hoảng sợ.

Ở Vong Xuyên đại lục, đối với dược sư ai mà đem phương pháp luyện chế đan dược của mình giấu diếm, cho dù có nhận đệ tử đích truyền có đôi khi cũng không dạy hết.

Hắn bất quá chỉ là nói giỡn, Lạc Vũ cư nhiên thật đúng là sảng khoái đồng ý rồi, này…

“Lạc Vũ, ngươi cũng không nên đáp ứng quá nhanh, ta cũng không phải nói thật a.” Vô Hoa đứng trước cửa phòng Lạc Vũ, cười cười lắc đầu nói.

“Hành y cứu người, có cái gì mà không thể dạy nhỉ?” Lạc Vũ quay qua nhìn Vô Hoa.

Hành y tế thế, nàng cho rằng đáng phải phát dương quang đại, mà không phải bỏ xó, giữ cho riêng mình.

Y sư, dược sư, nếu phải là để cứu người, như vậy đã mất đi ý nghĩa rồi.

Bản lĩnh của nàng là trung y, cũng không e ngại dạy cho người của Vong Xuyên đại dục dùng, chỉ cần có người nguyện ý học, hơn nữa có thiên phú là được....
<<1...4243444546...239>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.005438s | View: 16865 (+20)

On C-STAT