XtGem Forum catalog
* Danh ngôn tình yêu: Chân lý cuối cùng của ở cuộc đời này là tình yêu có nghĩa là sống và sống là yêu
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Đặc Công Hoàng Phi - Chương 71 - Hết

Đặc Công Hoàng Phi - Chương 71 - Hết

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 16220 bình chọn



Lạc Vũ nghe thấy tiếng động quay lại, thấy vậy, mi nhíu lại.

“Vương phi, là lỗi của chúng ta, là chúng ta lòng dạ hẹp hòi đố kị với Vương phi có thể có được sự yêu mến của Quân vương, sợ rằng một ngày nào đó người sẽ áp đảo chúng ta.

Vì vậy cho nên ngoài mặt làm như không có gì nhưng trong lòng lại có suy tính khác.

Cũng bởi vậy nên khi sự việc xảy ra, chúng ta đã không suy xét đến tính tình của người, không xem đến cách hành sự hàng ngày của người, cứ thế mà cho rằng người là gian tế của địch.

Vì thế chúng ta không những đã bất kính với người, còn hạ xuống sát lệnh.”

Một lời nói ra Yến Trần quỳ xuống, cúi đầu hít sâu một hơi tiếp tục nói: “Chúng ta tự biết tội nghiệt sâu nặng, không cầu Vương phi tha thứ, chỉ mong người xử phạt chúng ta.”

“Đúng vậy, cầu Vương phi xử trí, chúng ta không một câu oán hận.” Yến Trần đang quỳ nói, Yến Phi cùng Yến Lâm đồng loạt mở miệng.

Bọn họ sai lầm rồi, bọn họ không còn mặt mũi nào nhìn Lạc Vũ.

Hôm nay, bọn họ không dám cầu Vương phi tha thứ, chỉ cầu xử phạt bọn họ để nàng có thể bớt tức giận là được.

Bọn họ, thật sự mang tội rất lớn.

Hơi nhíu mi, Lạc Vũ nhìn ba người đang cung kính quỳ trước mặt, mi sắc hiện lên một tia lạnh nhạt: “Quên đi, các ngươi vốn trung thành với Thí Thiên…”

“Bịch, bịch, bịch…” Lạc Vũ một lời nói còn chưa nói hết, ba người đồng loạt hướng Lạc Vũ dập đầu.

Tiếng dập đầu vang lên, cả ba người đều không có sử dụng tới đấu khí bảo vệ, cứ thế dập đầu liên tục.

Lạc Vũ thấy vậy ngạc nhiên, đây là ý gì?

“Nếu nàng không trách tội, tức là trong lòng vẫn còn đang oán hận bọn họ, sau này sẽ không còn coi bọn họ là tâm phúc nữa, vì thế bọn họ đây là đang cầu xin nàng trách tội bọn họ.” Vân Thí Thiên ôm Lạc Vũ, thần sắc thản nhiên nói.

Lạc Vũ nghe vậy nhíu mi suy nghĩ, lời này nói quả thật không sai, nàng không hề oán bọn họ, dù sao bọn họ là vì quan tâm tới Thí Thiên, chỉ là sau này muốn trong lòng họ không có đa tâm, cũng là không thể.

Vân Thí Thiên thấy Lạc Vũ nhíu mi, giống như còn đang thật sự suy nghĩ.

Lập tức chậm rãi lên tiếng nói: “Đi hắc ngục rèn luyện một chút đi.”

Lời này vừa nói ra, Yến Phi, Yến Trần, Yến Lâm đều chấn động, nhưng đầu cũng không dám ngẩng lên nói: “Rõ.”

Lạc Vũ cả kinh, hắc ngục là nơi nguy hiểm nhất Vọng Thiên Nhai, Lạc Lê đang luyện tập ở đó.

Ba người này nếu có thể đi đến đó rèn luyện, Vân Thí Thiên nhất định đã sớm để cho bọn họ đi.

Ba người bọn họ đi có thể còn mạng để trở về hay sao?

“Thí Thiên, này có phải hay không quá mạnh tay, bọn họ dù sao cũng là…”

Chương 117: Phiêu Miểu bảo tàng
Lạc Vũ có điểm không đồng ý, dù sao ba người này cũng đều là người thân cận bên cạnh Vân Thí Thiên, nếu đem họ trục xuất đến hắc ngục.

Người khác sẽ nói rằng nàng tâm địa hẹp hòi, không dung được người dưới.

Vọng Thiên Nhai lớn như vậy, nếu thiếu họ sẽ dẫn đến rối loạn.

Dù sao họ đều là những cánh tay đắc lực bên cạnh Vân Thí Thiên, quân sự, tình báo và tài chính đều do ba người này chưởng quản.

Vân Thí Thiên nghe Lạc Vũ phản đối, ánh mắt lãnh khốc thật sâu nhìn Lạc Vũ, cũng không nói gì.

Lạc Vũ quay đầu nhìn Vân Thí Thiên, nhìn vào con ngươi đen nhánh không một chút gợn sóng.

Bỗng nhiên hiểu rõ tất cả.

Vân Thí Thiên không để ý đến chính mình mang tiếng là tàn bạo và lãnh khốc, sẵn sàng trục xuất ba cánh tay đắc lực của mình, chính là suy nghĩ quan tâm tới nàng.

Vân Thí Thiên trục xuất bọn họ đến hắc ngục, mà nếu nàng mở miệng xin miễn tội, sau này trong lòng ba người bọn họ sẽ có cách nhìn khác về nàng.

Đó là chính là ân cứu mạng.

Thí Thiên chính là đưa tâm phúc thân cận nhất của mình đến bênh cạnh nàng.

Sau khi đã rõ ràng, Lạc Vũ nhíu mi con người trở nên thâm trầm, trong mắt hiện lên vẻ kiêu ngạo cùng yêu say đắm.

Lập tức, cũng không hỏi ý Vân Thí Thiên, khẽ cười nói: “Nếu giao cho ta xử phạt, vậy hay là làm cho ta hết giận đi.

Ba người các ngươi đừng đi quấy rầy Lạc Lê, hãy đi Hỏa Ma làm thủ hạ cho Vương Hầu, bán mạng cho ta đi.

Lúc nào ta hết giận rồi, các ngươi lại trở về.”

Lời này vừa nói ra, Yến Phi, Yến Trần, Yến Lâm ba người nhất thời mừng rỡ: “Rõ, đa tạ Vương phi nghiêm phạt.”

Đi hắc ngục, tất sẽ chỉ có đường chết.

Mà nếu đi Hỏa Ma liều hết mạng bọn họ giúp Lạc Vũ chấn định giang sơn, so với bị đi Hắc Ngục thì hình phạt quả thật rất nhẹ, rất nhẹ rồi.

“Ngươi không cần xem mặt mũi của ta.” Vân Thí Thiên ôm Lạc Vũ.

Lạc Vũ tựa vào lòng Vân Thí Thiên, cười cười nói:”Không phải, ta mới thành lập Trung Võ Môn ở Hỏa Ma, căn cơ còn yếu nên cần người quản lý cùng giúp sức.

Bọn họ tố chất rất tốt, lại là chưởng quản có năng lực, nếu giết đi thật là tổn thất nhân tài, cũng miễn cho người khác nói ta lòng dạ hẹp hòi, không biết tha thứ, tha được thì tha thôi, nhất cử lưỡng tiện.”

Lời vừa nói xong, Yến Phi, Yến Trần, Yến Lâm, trong nháy mắt có cảm giác rét lạnh toàn thân.

Âm hiểm, tuyệt đối âm hiểm.

Mà Vân Thí Thiên cũng gật đầu đồng ý, tốt lắm.

Băng vụ (khói lạnh của băng) bốc lên, Yến Phi, Yến Lâm, Yến Trần, tam đại đô đốc của Vọng Thiên Nhai… cứ như vậy đã bị điều đi Hỏa Ma.

Cứ như vậy bị điều đến Hỏa Ma làm lính hầu cho Lạc Vũ.

Hoàng Vũ đem một lòng đầy lo lắng chạy từ Hỏa Ma đến, thấy Vân Thí Thiên cùng Lạc Vũ trở nên cường đại, nhìn thấy bọn họ lại hòa hợp ở cùng một chỗ.

Vì thế yên tâm mang theo ba người Yến Lâm, Yến Trần, Yến Phi cùng nhau trở về Hỏa Ma.

Cũng đồng thời mang theo dặn dò của Lạc Vũ.

Không thấy Đông Thiên vương làm cho Lạc Vũ lo lắng, dù sao Đông Thiên Vương vốn là cùng theo nàng đi mà giờ lại không thấy.

Mà Vọng Thiên Nhai tổ chức thiên hạ đại hội lớn như vậy, dù Đông Thiên Vương ở đâu,o ắt hẳn cũng phải nghe tin tức mà tìm đến rồi mới đúng.

Cư nhiên cho đến bây giờ cũng không thấy bóng dáng và tin tức.

Làm bằng hữu, thật sự là làm cho Lạc Vũ lo lắng.

Hy vọng sẽ sớm tìm được hắn, cũng mong hắn sẽ bình an..

Gió qua ngọn cây, bầu trời đầu xuân xanh thẳm, cao vời vợi.

Gió mát thổi qua, thanh lương ôn hòa.

Trên Vọng Thiên Nhai, khí thế ngất trời.

Trận chiến tại thiên hạ đại hội đã truyền đi rất xa, Phật Tiên Nhất Thủy khẳng định vị trí bá chủ mà Vọng Thiên Nhai lại làm cho người ta càng thêm kính nể.

Các thế lực khắp nơi đều hội tụ về đây, đều một lòng hàng phục Vọng Thiên Nhai cùng cống nạp hằng năm, mọi người từ bốn phương tám hướng đều hướng Vọng Thiên Nhai mà đến.

Giờ đây Vọng Thiên Nhai chính là bá chủ duy nhất tại Phật Tiên Nhất Thủy.

Mà tin tức Đế Phạm Thiên chết đã truyền đến Phạm Thiên Các.

Đã làm cho các thế lực của Phạm Thiên Các tứ phân ngũ liệt, hoàn toàn hỗn loạn, giờ cũng chẳng còn có thể uy hiếp đến vị trí bá chủ của Vọng Thiên Nhai nữa.

Này thật sự là ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây.

Trong Băng Cung.

“Đây là chén thuốc cuối cùng rồi, tỷ tỷ uống xong chắc sẽ tỉnh lại sớm thôi.”

Lạc Vũ bưng nước thuốc, Vân Thí Thiên nâng Vân Khung dậy, Lạc Vũ từng chút từng chút một uy nàng uống thuốc.

Ngoại thương của Vân Khung vốn không nặng, sớm đã chữa tốt.

Độc chỉ cần dùng nước tắm của Tiểu Hồng là có thể giải.

Mà đối nói đến việc giải độc cùng dùng nước tắm của Tiểu Hồng làm dược liệu thì không ai hiểu rõ hơn Lạc Vũ, nàng nếu nói đứng thứ hai thì không ai dám nói đứng thứ nhất.

Lấy nước tắm của Tiểu Hồng phối hợp cùng dược liệu tốt để giải độc cùng bồi bổ cơ thể giúp Vân Khung nhanh chóng hồi phục, chuyện này không phải quá phức tạp với Lạc Vũ.

“Cũng có chút tài năng.” Hải Mặc Phong ngồi một bên ôm Tiểu Ngân quan sát, thản nhiên nói.

Cách dùng dược của Lạc Vũ hoàn toàn bất đồng với đan dược ở Vong Xuyên Đại Lục, quỷ dị.

Nhưng quả thật hiệu quả rất tốt, hoàn toàn không ngờ nàng còn có một thân bản sự như vậy.

Rất tốt, tuyệt đối là nhất lưu.

Ha, Lạc Vũ nhà chúng ta là lợi hại nhất.

Tiểu Ngân cùng Tiểu Hồng, lập tức giương nanh múa vuốt đồng thời phản bác.

Hải Mặc Phong nghe vậy cúi đầu ánh mắt tập trung nhìn Tiểu Ngân

Tiểu Ngân lập tức từ trạng thái giương nanh múa vuốt biến thành một con mèo nhỏ, cúi đầu xuống, hết sức biểu hiện là vừa rồi mình không có nói gì cả.

Một bên Tiểu Hồng nhìn thấy một màn này, trên mặt hiện lên vẻ khinh bỉ.

“Khụ khụ… Khụ…”

Ngay lúc Tiểu Ngân cùng Tiểu Hồng nháo loạn thành một đoàn, một tiếng nói mơ màng kèm theo những tiếng ho khan, tiếng nói khàn khàn cơ hồ là không thể nghe rõ....
<<1...146147148149150...239>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.002668s | View: 16220 (+1)

On C-STAT