XtGem Forum catalog
* Danh ngôn tình yêu: Ái tình là một liều thuốc đắng, song không mấy ai có đủ can đảm chối từ.
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Bản hợp đồng kì lạ

Bản hợp đồng kì lạ

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 3545 bình chọn

bữa tiệc này.

" Mãi mới thoát ra được ! " Bora thở phào.

" Cô luôn kêu mệt vì phải lo cho hôm nay nhưng khả năng diễn của cô vẫn tốt đấy chứ ! "

" Xã giao mà ! Tôi chưa làm được như mẹ tôi, bà ấy từng bị cảm nặng nhưng vẫn có thể xuất hiện trước mặt đối tác bình

thường như chưa có gì xảy ra cơ ! "

" Đừng cố quá sức nhé ! " Ki Yul nói khẽ.

Bora ngạc nhiên:

" Từ lúc nào anh biết tỏ ra quan tâm tới tôi vậy ? Cảm động quá đi mất ! "

Ki Yul chỉ còn nước … cười trừ.

" Lại có khách đến nữa rồi ! Tôi ra bên kia đây ! " Bora nói.

Cô lật đật chạy đi được vài bước nhưng rồi lại quay trở lại nói nhanh với Ki Yul:

" Suýt quên. Lát nữa anh đừng về vội nhé. Chịu khó ở lại chờ tôi ! "

" Có việc gì ? "

" Thì cứ ở lại đi. Anh biết văn phòng tôi rồi chứ gì. Khi nào tiệc tàn anh đến trước cửa phòng chờ tôi ! "

Rồi cô hối hả đi mất.

Ki Yul đứng ở 1 góc khuất, vân vê ly cocktail trong tay chờ Bora cho đến khi tiệc tàn …

Những chiếc xe cáu cạnh kéo nhau rời khỏi bãi đỗ xe của khách sạn. Khách đã về gần hết. Bây giờ mới là lúc những người

dọn dẹp bắt đầu làm công việc của mình.

Ki Yul sốt ruột nhìn đồng hồ: " Sao lâu thế không biết ?! ". Chốc chốc anh lại nhóng cổ lên nhìn về phía đầu kia của hành

lang chờ sự xuất hiện của Bora. Nếu anh bị ai đó bắt gặp đang đứng " trồng cây si " trước cửa văn phòng giám đốc của

khách sạn này thì đúng là không còn gì mất mặt bằng ?

1 lúc sau, Bora hớt hải băng qua hành lang, 1 tay giấu thứ gì đó sau lưng. Cô sải bước tới chỗ Ki Yul và kéo tay anh lôi đi

xềnhxệch:

" Đi theo tôi nào ! "

Sân thượng khách sạn.

" Woa ! Thoải mái ghê ! " Bora vươn vai.

" Cô bắt tôi chờ cô chỉ để lôi tôi lên sân thượng hóng gió thôi sao !? " Ki Yul lên tiếng.

" Đây là chỗ tôi thích nhất đấy ! Ở đây còn dễ chịu hơn so với phòng ăn lớn đấy, anh không thấy thế sao ? "

" Ừ thì … "

" Tôi đưa anh lên đây không chỉ để hóng gió thôi đâu. " Bora vừa nói, vừa giơ thứ mà cô giấu sau lưng từ nãy giờ ra.

Ki Yul ngờ ngợ hỏi lại:

" Vang đỏ ư ? "

….

" Cạn ly ! "

2 chiếc ly chạm vào nhau đánh keng 1 tiếng. Bora vui vẻ nói:

" Nói thật nhé, tôi thà ở trên này uống rượu còn hơn là ở trong cái phòng đó nghe mấy lời chúc tụng giả dối. Người thật tâm

muốn chúc mừng tôi thì ít mà người mong muốn tôi bị văng ra khỏi cái ghế CEO thì nhiều. Thế nên từ khi ngồi vào vị trí này,

tôi chỉ mong được ở 1 mình vào ngày sinh nhật thôi. "

Ki Yul nhấp 1 ngụm vang đỏ trong ly rồi nói:

" Cô bảo muốn ở 1 mình nhưng vẫn gọi tôi đến cùng là sao ? "

Bora tự nhủ: " Sao những lúc như thế này đầu óc anh ta không nhanh nhạy được như ngày thường nhỉ ? ", cô liền chống

chế:

" Thì … ít ra được nghe lời chúc mừng từ anh còn đỡ hơn từ những người khác ! "

Ki Yul vừa xoay chầm chậm chiếc ly trên tay vừa nhìn dòng chất lỏng màu đỏ ruby sóng sánh bên trong rồi hỏi:

" Cô muốn nghe lời chúc thành thật sao ? "

Bora gật đầu.

" Xem nào …. " Ki Yul xoa xoa cằm ngẫm nghĩ, " Nếu chúc thành đạt hơn thì cô sẽ trở thành mối đe dọa lớn với nền kinh tế

đất nước. Chúc cô xinh đẹp hơn ư ? Cô sẽ trở thành kẻ thù của cánh đàn ông. Khó nghĩ quá nhỉ ? Cô có đủ mọi thứ rồi nên

tôi chả biết phải nói gì nữa ! "

Bora háo hức nhìn Ki Yul như đứa trẻ đang chờ quà từ ông già Noel, cái nhìn của cô càng làm anh thêm bối rối vì … khoảng

cách giữa 2 người đang bị thu hẹp lại.

" Để tôi cho cô câu trả lời sau được không ? Lúc này … tôi chưa nghĩ ra. "

1 thoáng im lặng giữa cả 2 người. Trên sân thượng rộng lớn, chỉ có tiếng gió khẽ vi vu giữa không trung.

" Hình như tôi chưa đưa quà cho cô phải không ? " Ki Yul lên tiếng, " Của cô đây ! "

Anh rút từ trong túi áo ra 1 chiếc hộp bọc nhung nhỏ và nhét vào tay Bora.

" Mở ra xem đi ! Tôi cũng không biết nên chọn kiểu gì với cô cho phù hợp nữa ! "

Ki Yul chưa kịp nói hết câu thì tiếng của Bora đã át mất đoạn cuối trong lời của anh.

" Ôi trời đất ơi ! " Bora sung sướng reo lên, " Là chiếc đầu tiên của bộ sưu tập Hermes mùa hè này ! "

" Vậy là … cô thích nó lắm à ? " Ki Yul hỏi dò.

" Còn hơn cả thích đấy chứ ! Làm sao mà anh có được chiếc đồng hồ này vậy ? Chỗ nào cũng cháy hàng cơ mà ! "

Ki Yul gãi đầu giải thích:

" À … ông anh họ Tae Ha của tôi định mua chiếc này tặng vợ ổng nhưng tôi đã kịp nẫng tay trên trước ổng nhờ mua chuộc

cộng thêm gây áp lực đối với nhân viên của ổng nên mới có được nó ! "

" Tôi đã mong bộ sưu tập này ra mắt từ lâu rồi nhưng vì bận lo cho cuộc họp hội đồng cổ đông nên quên bẵng mất. Đến lúc

nhớ ra thì đi đến đâu cũng toàn hết hàng rồi ! " Bora vừa ngắm nghía chiếc đồng hồ vừa nói, " Có chồng tương lai là giám

đốc trung tâm thương mại cũng tốt ghê cơ ! "

Ki Yul tự dưng cảm thấy … vui vui khi món quà của anh dành tặng cho Bora được xem trọng như vậy.

" Để tôi đeo cho cô nhé ! " Anh gỡ chiếc đồng hồ ra khỏi hộp.

Không biết là do tác dụng của rượu vang đỏ hay do cái gì khác mà tim Bora dộng liên hồi trong lồng ngực khi Ki Yul đeo

chiếc đồng hồ vào tay cô. Cô chỉ ước cho anh đừng cảm thấy nhịp đập điên cuồng của mạch máu của cô lúc này. Chỉ ước

cho giây phút này kéo dài thêm chút nữa …

" Anh uống nốt đi ! "

Đột nhiên, có tiếng cửa mở.

Bora và Ki Yul tức tốc kéo nhau vào góc khuất. Có tiếng người cười nói, giống như tiếng của 1 đôi nam nữ khác vậy.

" Ê ê ê… còn cái ly ? " Ki Yul thì thào.

Bora chỉ kịp chộp lấy chân chiếc ly trước khi đôi nam nữ đó xuất hiện ở chỗ mà cô và anh vừa ở.

" Em không ngờ là ở trên này lại mát như vậy đó ! " Cô gái đó nói to.

" Còn hơn cả phòng điều hòa phải không ? "

Bora thì thầm:

" Đó là giọng của quản lí Juu mà ! Hèn chi những lúc cần đến anh ta, tôi gọi khản cổ mà anh ta chả chịu xuất hiện, thì ra … !

"

Ki Yul bèn lấy tay bịt miệng cô lại:

" Nhỏ tiếng đi ! Cô muốn bị phát hiện à ? "

Đây đúng là tình huống nguy cấp bởi Bora nhận ra cô đang … ở trong vòng tay ôm chặt của anh. Gần đến mức nguy hiểm.

Khoảng cách bị thu hẹp đến nỗi cô có thể nghe thấy tiếng tim anh cũng đang đập mạnh trong lồng ngực. " Mẹ ơi ! Con ước

gì con đừng uống nhiều vang đỏ quá ! ".

Ki Yul kéo Bora đi vòng ra cửa để tránh tầm nhìn của đôi nam nữ kia.

Cả 2 hối hả đi xuống cầu thang bộ rồi sải bước trên hàng lang. Bora càu nhàu:

" Tại sao chúng ta cần phải lén lút nhỉ ? Đây là khách sạn của tôi kia mà ! "

Cô quay đầu về hướng cửa lên sân thượng và nói :

" Coi nào … để tôi quay lại cho họ 1 trận ! "

Ki Yul kéo tay cô vào thang máy và vỗ về :

" Thôi nào ! Cô không thấy lén lút nhiều khi cũng thú vị lắm sao ? Nếu không nhờ có 2 người đó thì làm sao chúng ta có

được cảm giác hồi hộp, thót tim được chứ ? "

" Anh nói chẳng sai chút nào ! "

2 người ra khỏi thang máy rồi cùng cười nói ha hả. Tiếng cười vang vọng khắp hành lang vắng.

Đang đi đến chỗ rẽ thì bất ngờ bà Il Kyung xuất hiện. Tiếng cười nói của cả 2 tức thì tắt lịm đi.

" Úi ! Mẹ ! "

Bora và Ki Yul vội vã giấu đôi li và cái chai ra sau lưng.

Bà Il Kyung bình thản nói:

" Mẹ đang định về thì thấy xe của 2 đứa vẫn còn trong bãi đỗ xe nhưng chả thấy mặt mũi 2 đứa đâu. Thì ra là … "

Bà hết chiếu cái nhìn soi mói vào Ki Yul rồi vào cô con gái quý hóa.

" Mẹ thấy cũng chẳng còn phải vòng vo làm gì. 2 đứa định bao giờ làm lễ đính hôn đây ? "

" Ơ … Dạ ? " cả 2 ấp úng.

" Ki Yul ! Cháu định cứ thế này mãi sao !? 2 đứa mà cứ xé lẻ ra đi riêng như thế này thì thể nào cũng có rắc rối xảy ra. Cũng

đến lúc cả 2phải ổn định rồi đấy ! "

" Việc đó xin tùy vào cô và mẹ cháu ạ ! " Ki Yul ngoan ngoãn trả lời.

" Nếu đã biết thế thì cả 2 hãy chuẩn bị sẵn tinh thần trước đi ! " Bà Il Kyung bình thản nói rồi quay đầu bước đi.

Đợi cho bà đi khuất rồi Ki Yul và Bora mới có cơ hội thở phào nhẹ nhõm:

" Đau tim chết đi được ! "

Bora ra tiễn Ki Yul ở trước cổng khách sạn.

" Anh đi cẩn thận đấy ! "

" Tôi biết rồi ! " Ki Yul mỉm cười.

Ki Yul vặn khóa nổ máy và :

" Chúc cô có được mọi thứ mà cô muốn ! "

Nói rồi, Ki Yul nhấn ga phóng chiếc Mercedes khỏi tầm mắt Bora. Cô đứng thừ người ra nhìn theo bóng chiếc xe hòa lẫn vào

với màn đêm. Cô lẩm bẩm:

" Mai phải trừng trị quản lí Juu mới được ! Dám phá hoại buổi tối của Bora này sao ? "
Chương 11

Mưa mùa hè.

Bora và Ki Yul hối hả chạy tới mái hiên tránh mưa. Bora than thở:

" Làm sao mà chỉ có mấy phút trước, trời đang nắng đẹp mà đùng 1 cái đã mưa xối xả được thế này ? "

" Đừng hỏi tôi ! Tôi không phải là nhà dự báo thời tiết ! " Ki Yul nhăn nhó đáp.

Mưa xối xả mang đi những oi bức của mùa hạ cùng bụi nắng và thay thế vào đó là gió lạnh ướt át. Chỉ trong có vài phút thôi

mà không gian không còn bất cứ dấu tích nào của 1 ngày đẹp trời nữa. Chỉ còn mưa ….

Bora khoanh tay lại tự nhủ: " Nếu biết thế này thì mình đã mặc cái áo khác rồi ! ". Cô thầm ước cho cơn mưa này qua nhanh

trước khi Ki Yul chứng kiến cảnh cô đang rét run đến nỗi 2 hàm răng đánh cầm cập vào nhau. Anh sẽ lấy đó làm đề tài trêu

chọc cô suốt à coi !

Nhưng may thay, Ki Yul không để ý tới ...

<<1...89101112...24>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.000576s | View: 3545 (+3)

On C-STAT