XtGem Forum catalog
* Danh ngôn tình yêu: Muốn biết thế nào là tình yêu thì phải biết sống cho kẻ khác. Sống cho kẻ khác tức là yêu.
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Bí Mật Người Yêu Cũ - Kawi

Bí Mật Người Yêu Cũ - Kawi

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 2984 bình chọn



Giang Thanh mếu máo như một con mèo con làm nũng với mẹ. Dạo này cô nhóc ăn ngủ hơn nhiều nên người cứ béo ú lên. Những chiếc áo sơ mi đã không thể nào chịu đựng được sự phì nhiêu của cô nhóc được nữa.

Quang Nhật bị rơi vào tình trạng bối rối cấp độ 10. Cậu nhóc không nói năng gì, mặt mày nhăn lại. Tinh thần trách nhiệm đầy lớn lao lại trỗi dậy, ngay lập tức Quang Nhật dang hai tay ra ôm chặt lấy Giang Thanh và hì hục đưa cô nàng vào nhà vệ sinh gần đấy trước con mắt tròn hơn viên bi của đám học sinh xung quanh.

Cơn mưa rào ập tới khiến chuỗi ký ức trong đầu Thanh bị cắt ngang. Bầu trời lúc nãy vẫn còn trong xanh lắm, không hiểu sao lại xuất hiện một cơn mưa to như thế. Đang chạy giữa đường quốc lộ nên Thanh không còn cách nào khác là tắm mưa mà đi về. Dù gì tâm trạng cô cũng đang không ổn lắm, thêm mấy giọt mưa có to tát gì.

Về thấu chung cư khi toàn thân đã ước nhẹp, Thanh run lập cập dắt xe vào tầng hầm và bước vội tới phía thang máy. Cô đưa ngón tay đã tê cứng đi vì lạnh nhấn vào nút đỏ trước mặt. Vài giây sau cửa thang máy mở ra. Mắt Thanh một lần nữa nhòe đi vì kẻ đang đứng chễm chệ trong thang máy. Là Quang Nhật.

Giang Thanh thở hắt vài hơi rồi bước vào, cô quá lạnh để phản ứng thêm bất kỳ điều gì. Quang Nhật nhìn dáng vẻ ướt như chuột lột của Giang Thanh bằng đôi mắt kinh ngạc xen lẫn xót xa. Anh nhanh chóng ấn nút đóng cửa thang máy lại để không khí trong phòng được ấm hơn mà quên mất rằng mình vẫn chưa bước ra.

- Anh không bước ra à?

Câu hỏi của Giang Thanh khiến Quang Nhật được phen bối rối. Phải mất vài giây suy nghĩ anh mới bật ra được câu trả lời:

- Rảnh quá tôi không biết làm gì nên đi lên đi xuống cầu thang để được gặp mặt mọi người.

Thanh ngớ người nhìn sang kẻ bên cạnh khi nghe được lời giải thích vô cùng kỳ quặc của anh. Cái dáng điệu vì giả ngây vừa giả ngơ này mới giống với cậu nhóc Quang Nhật lúc mười bảy tuổi làm sao.

- Anh rảnh phát sợ luôn!

Đột ngột thang máy rung mạnh và đứng hẳn lại. Đèn đóm nhấp nhánh liên tục. Giang Thanh hoảng hồn hét lên. Quang Nhật cũng chống tay lên tưởng để giữ thăng bằng sau cú chấn động.

- Có chuyện gì thế này? Không phải thang máy sửa rồi sao?

Giang Thanh nói trong sợ hãi. Một chiếc đèn bỗng dưng bị cháy tóe ra tia lửa làm cô điếng người, ôm chầm lấy Quang Nhật.

- Bình tĩnh! Có tôi ở đây!

Dù đang rất hoảng loạn nhưng Quang Nhật vẫn cố tỏ ra mình sẽ xử lý được tình huống. Anh ôm chặt lấy Giang Thanh, đôi mắt run rẩy nhìn quanh để cố tìm lấy sự trợ giúp sau khi nhấn liên hồi vào chuông báo động.

Bỗng mọi thứ biến mất, đèn hết nhấp nhánh, thang máy tiếp tục hoạt động trơn tru như chưa bao giờ xảy ra vấn đề gì. Có lẽ sau khi được bảo trì thì nó chưa thực sự đi vào nề nếp lắm.

Nhưng có vẻ Giang Thanh và Quang Nhật không thấy được sự thay đổi. Họ cứ ôm chầm lấy nhau như thế cho đến khi cửa thang máy được mở ra. Lần này Giang Thanh là người lấy lại tỉnh táo trước. Cô bối rối đẩy mạnh Quang Nhật ra, hai gò má ửng lên như trái cà chua chín.

- Cô vẫn giữ được mùi hương đó sau ngần ấy năm à? Nể thật!

Lời bình luận thốt ra từ khuôn mặt khá “phởn” của Quang Nhật khiến Giang Thanh nổi đóa. Cô quên mất anh chàng này là một tên đểu đúng chất. Bằng sự tự ái kèm tức giận của mình, Thanh lấy chân đạp mạnh một cú thật đau lên đôi giày bóng loáng mà Quang Nhật đang mang khiến anh chàng nhảy dựng lên.

- Đồ biến thái.

Đó là câu nói cuối cùng của Giang Thanh mà Quang Nhật nghe được trước khi cửa phòng thang máy đóng lại. Mọi thứ giữa hai người lại trở về hoàn cảnh thực tại: luôn có sự ngăn cách và khó khăn!

o0o

Đáp chuyến bay vào lúc giữa đêm, Hoàng Phong định bụng về hẳn nhà rồi sáng sớm mai sẽ lên thăm cô người yêu bé nhỏ. Tuy nhiên một sự nóng lòng kỳ lạ đã khiến anh xách va li tới thẳng nhà của Giang Thanh.

Phải khó khăn lắm Giang Thanh mới bò tới được cửa chính để mở khóa cho Hoàng Phong sau khi nghe tiếng gọi í ới của anh. Cánh cửa mở ra, gương mặt tái nhợt và đầu tóc bù xù của cô đã khiến anh không hối hận về việc nửa đêm tới gõ cửa nhà người yêu như thế này.

- Em làm cái gì mà để bị sốt cao như vậy à?

Hoàng Phong vừa đưa cốc nước và một mớ thuốc cho Giang Thành vừa hỏi với thái độ bực mình.

- Em bị ướt mưa…

Giang Thanh trả lời thều thào, nuốt hết mấy viên thuốc xanh đỏ rồi nằm bệt xuống, mắt lờ đờ.

- Mưa không ngồi ở nhà lại ra ngoài làm gì cho ướt? Thế áo mưa em đâu mà không mặc hả?

Câu trả lời nhát gừng của Giang Thanh khiến Hoàng Phong càng khó chịu. Anh rất không thích những ai bỏ bê sức khỏe của bản thân mình.

- Em đưa Sisi về nhà rồi chạy lên, giữa đường trời mưa nên bị ướt. Anh đừng có càm ràm em nữa được không? Em đang rất mệt. Em muốn ngủ.

Những câu nói cứ nhỏ dần nhỏ dần rồi im hẳn. Hoàng Phong thở dài khi nhìn thấy gương mặt bạc nhợt của người yêu mình đang ngủ ngon lành với cơn sốt lên đến 39 độ. Ngồi thừ một lát, anh chàng đứng hẳn dậy, thay vội chiếc áo sơ mi rồi lấy khăn và chậu nước để đắp trán cho Giang Thanh. Màn đêm cứ thế buông trùm cả khu chung cư im lặng, chốc chốc lại có tiếng nước xả và tiếng bước chân khe khẽ trong đêm…

Ở một nơi khác…

Quang Nhật đêm nay cũng mất ngủ. Nhưng không phải vì bị sốt như Giang Thanh mà vì sự tra tấn hành hạ tinh thần của Minh Nhi. Cô nàng này đã gọi và trách móc Quang Nhật đúng bốn mươi bốn lần khi bị anh chàng cho leo cây nguyên cả buổi chiều. Và bây giờ, dù đồng hồ đã điểm 3h sáng thì cô nàng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

- Em thôi đi có được không? Anh mệt lắm rồi. Cho anh ngủ đi.

- Em không thôi đấy. Chừng nào anh chưa nói lý do vì sao chiều nay anh không tới thì em sẽ gọi mãi luôn.

- Anh đã nói là anh ngủ quên rồi mà! Sao em quá đáng thế?

- Em không tin. Trước giờ anh là người rất ít ngủ và không bao giờ có chuyện ngủ quên. Chắc chắn anh đã đi gặp cô ấy! Phải không?

- Cô nào cơ? Em điên à!

- Người yêu cũ của anh chứ ai nữa! Anh đừng tưởng em không biết đấy nhé!

- Em…

Quá đau tai bởi những câu nói to của Minh Nhi, Quang Nhật cắt máy và ngồi thụp xuống giường. Dù anh rất muốn tắt nguồn điện thoại nhưng lại không thể. Vì làm như thế thì Minh Nhi sẽ chạy tới nhà anh. Lúc đó là khó mà trở tay kịp.

Thực ra Minh Nhi không hề biết việc Quang Nhật ở cùng căn hộ chung cư với Giang Thanh. Bấy lâu nay cô luôn cho rằng chồng chưa cưới của mình ở tại khu chung cư cao cấp bên cạnh nhà. Nguyên nhân dẫn tới điều này cũng khó mà giải thích. Theo cách đơn giản nhất thì, ban đầu, Quang Nhật chỉ chọn mua căn hộ ở khu chung cư nơi Giang Thanh đang sống. Nhưng khi biết Giang Thanh cũng ở đây, để tránh phiền hà cho hai người con gái và cho bản thân mình, anh chàng quyết định mua thêm căn hộ ở khu chung cư cao cấp bên cạnh nhà Minh Nhi. Vậy là những lúc Minh Nhi đòi tới nhà chơi, anh phải tức tốc phóng xe về căn hộ cao cấp. Đây quả là một sự hy sinh rất lớn của Quang Nhật chỉ vì muốn vừa được ở cạnh người yêu cũ, vừa không làm tổn thương đến người yêu mới.

o0o

- Dậy ăn cháo em ơi! Cháo thịt bò nóng hổi vừa thổi vừa ăn đây!

Mùi thơm đầy quyến rũ của tô cháo cộng thêm giọng nói líu lo của Hoàng Phong khiến Giang Thanh dù vẫn muốn ngủ nướng phải vùng dậy ngay tức khắc. Nhưng khuôn mặt đáng sợ của anh đã làm cô giật nảy mình:

- Cái gì thế kia? Mặt anh làm sao thế? Tối qua anh không ngủ à?

Nghe lời nói đầy thảng thốt của Giang Thanh, anh chàng nhanh chóng lấy chiếc gương soi cạnh đó và đưa lên nhìn.

- Ôi! Anh không ngờ nó lại thâm đen như thế. Chắc tại mấy ngày liên tục đi công tác nên mới thành ra nông nỗi…

Hoàng Phong rên rỉ dăm ba câu rồi lại trở về trạng thái bình thường, anh đưa chiếc muỗng sứ trắng tinh về phía Giang Thanh, nói một câu vừa cầu khiến vừa ra lệnh rồi lăn đùng lên giường ngủ.

- Cầm lấy! Làm ơn ăn hết nó nhé! Anh nấu cả buổi đấy!

Ngay khi Thanh định mở miệng thì anh chàng đã ngủ với tiếng ngày khò khò rền vang. Bất giác trong cô dâng lên một cảm giác đầy tội lỗi. Trong mối quan hệ yêu đương này, lúc nào cũng chỉ có sự quan tâm từ một phía là của Hoàng Phong. Còn Thanh, cô chỉ thoải mái nhận mà chưa bao giờ đối xử với anh như với một người yêu cả.

Đặt chiếc muỗng lên bàn, Thanh đứng dậy, với lấy chiếc chăn bông dày cộm và đắp lên thân hình đang co ro của Hoàng Phong. Ngồi nhìn anh một lúc lâu, cô đặt nhẹ tay lên chăn và thốt lên một cách rất khẽ khàng: “Cảm…ơn anh”.

Sau khi ăn sạch sẽ tô cháo đầy vun mà Hoàng Phong nấu, Thanh lật đật thay áo quần chạy lên trường. Dù đang trong thời gian ôn thi nhưng cô vẫn còn một vài thứ cần tới lớp để hoàn thành xong.

Đường phố buổi sáng khá đông đúc. Phải khó khăn lắm Thanh mới lọt qua ba bốn pha tắt đường để tới được trường học. Đang chuẩn bị tăng tốc để tới cổng trường cách 300 mét trước mặt, Thanh bỗng khựng lại khi thấy bên lề đường, một cụ già tóc bạc phơ đang rất khó khăn để qua bên kia đường vì dòng người quá tấp nập. Đắn đo một vài giây, Thanh quyết định dựng xe lên vỉa hè, khóa cổ lại rồi tiến tới phía cụ già. ...
<<1...1112131415...17>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.000584s | View: 2984 (+1)

On C-STAT