- Á con này hỏi hay! Thì đi ăn trưa chứ còn gì nữa?
- Ăn trưa?
- Tao thấy mày sắp lú vì học rồi đấy. Không nói nhiều nữa, thay áo quần mau. Tao và anh chồng yêu dấu sẽ mời hai chị em mày đi ăn một bữa. Nhân tiện dẫn nhóc tì này đi chơi ở khu Happyland luôn. Thích không nhóc?
Sisi gật đầu lia lịa kèm theo nụ cười đầy sung sướng. Còn Thanh thì chẳng vui chút nào. Nhìn về phía Quang Nhật, cô thấy khựng lại khi đôi mắt anh chàng đang dán chặt vào Sisi với một sự trìu mến đong đầy.
o0o
Bữa ăn trưa diễn ra thịnh soạn tại một nhà hàng chuyên dành cho nhóm khách gia đình. Trong khi Minh Nhi và Sisi ăn rất nhiệt tình thì Giang Thanh chỉ ngồi yên và nhìn thái độ Quang Nhật. Lòng cô nóng như lửa đốt. Nếu không có Thanh ở đây thì người ta tất nhiên sẽ nghĩ rằng ba người này là một gia đình. Minh Nhi là mẹ. Quang Nhật là bố. Sisi là con.
- Không!
Tiếng hét đột ngột của Giang Thanh khiến cả nhà hàng giật mình. Quang Nhật bắt đầu thấy cô thực sự có ván đề như lời Minh Nhi nói. Lần đầu tiên trong buổi gặp gỡ hôm nay, anh chàng cất giọng hỏi Giang Thanh.
- Cô bị sao thế? Đồ ăn có vấn đề gì à?
Minh Nhi tiếp tục bồi thêm:
- Em nói với anh rồi. Nó học quá thành ra hâm hâm như thế đó. Sao hồi cấp hai tao mày lười học nhất lớp mà giờ lại như con mọt sách vậy hả? Tội nghiệp.
Nói đoạn cô nàng lại dán mắt vào đùi gà đang cầm trên tay. Sisi thì có vẻ đã quá đói nên không phản ứng gì lắm với thái độ kỳ lạ của chị gái mình.
Giang Thanh dường như vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh. Hàng loạt những suy nghĩ tiêu cực trong đầu đang bủa vây làm người cô rùng lên từng đợt. Đôi mắt đầy hoang mang, cô đứng bật dậy, cầm lấy tay Sisi và nói một cách vội vã:
- Tụi tao có việc phải về trước. Hai người ăn tiếp đi. Sisi lau tay rồi về với chị. Nhanh lên.
Thái độ quá khó hiểu của Giang Thanh làm ba người còn lại đơ cứng và không thể thốt ra được lời nào. Sisi dù còn nhỏ những rất hiểu chuyện. Biết chị hai đang không vui nên cô nhóc nhanh nhảu thả miếng thịt xuống dĩa, lau tay qua loa rồi theo Giang Thanh rời khỏi nhà hàng. Không quên cúi đầu chào cặp đôi Nhi – Nhật.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy anh?
Minh Nhi nhìn theo bóng Giang Thanh qua ô cửa kính, nói với giọng không thể ngạc nhiên hơn.
- Anh cũng chịu. Có vẻ hôm nay bạn em không được khỏe.
Quang Nhật cũng tròn mắt nhìn theo. Bỗng chốc anh thấy tiếc vì chưa dẫn được Sisi đi công viên như lời đã hứa. Không hiểu sao chỉ mới gặp lần đầu mà anh chàng lại thấy rất mến đứa trẻ tinh nghịch ấy. Cảm giác y như lần đầu nhìn thấy cô bé Giang Thanh mười sáu tuổi đứng ngủ gật ngoài hành lang…
- Em biết là nó đang điên nhưng không nghĩ nó nặng nề tới mức này. Thôi mặc kệ nó. Mình ăn tiếp đi anh!
Sau vài phút bị làm cho kinh ngạc, Minh Nhi về lại với trạng thái bình thường và tiếp tục sự nghiệp ăn uống của mình. Cô nàng này có một đặc điểm khá thú vị là, rất ít chuyện có thể khiến cô bận tâm, nhưng một khi đã bận tâm thứ gì thì cô sẽ bận tâm đến… hết cả cuộc đời!
Một mình chạy xe trên đường với cả mớ bòng bong trong đầu, Giang Thanh cảm thấy cuộc sống mình có lẽ đang bước sang một giai đoạn mới. Sự êm ấm dường như đã biến mất, thay vào đó sẽ là những trận cuồng phong…
Trở lại những tháng ngày đẹp tươi của năm 2007…
Căn phòng giám thị nhỏ xíu bằng lồng chim đang chứng kiến một sự việc vô cùng hy hữu. Đó là chàng nam sinh siêu quậy đang nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng nữ sinh cũng siêu quậy không kém. Như không tin vào mắt mình, thầy Tê vội tháo cặp kính dày cộm của mình ra, lau lấy lau để rồi đeo lên như để kiểm chứng những gì đang thấy. Hai phụ huynh cũng há hốc mồm kinh ngạc. Linh tính của một người mẹ cho họ biết rằng: Cái gọi là tình yêu tuổi mới lớn đã xuất hiện!
- Anh…anh làm cái gì thế?
Cô bé Giang Thanh vừa ngượng vừa sợ hãi, cố né người ra sau để tránh khỏi đôi tay của Quang Nhật đang chạm trên má mình.
- Mắt có vấn đề à? Anh đang lau nước mắt cho mày đấy!
Câu trả lời vẫn mang đậm cái sự kiêu căng và ngang tàng của Quang Nhật. Dù bị bầm một bên mắt nhưng vẻ điển trai thư sinh của cậu nhóc vẫn rạng ngời.
- Ai cần! Anh tránh xa tôi ra!
Phản ứng một cách yếu ớt, Giang Thanh quay mặt đi chỗ khác để giấu đi gương mặt đang đỏ ửng của mình.
- Muộn rồi cưng. Anh thích mày rồi! Không tránh được đâu!
Những gì vừa được thốt ra từ miệng Quang Nhật khiến tất cả ồ lên kinh hoàng. Giang Thanh có lẽ là người ngạc nhiên nhất. Cô nàng phóng to đôi mắt mình hết mức có thể. Tim mạch đập loạn xạ. Chưa bao giờ Thanh nhận được một lời tỏ tình đậm chất “đại ca” như thế. Tuy nhiên, không biết suy nghĩ cái gì trong đầu, Giang Thanh đứng bật dậy làm mọi người phải giật mình tập hai. Cô nàng cau mày, đôi mắt sắc lại, hai tay nắm chặt. Lần này tới lượt Quang Nhật hú vía. Anh chàng dợm bước lui. Chưa bao giờ Quang Nhật sợ bị oánh như thế.
- Tôi cũng thích anh. Bắt tay nào!
Bắt đầu từ câu nói chân thật đến mức vô tư ấy của Giang Thanh thì cả hai chính thức trở thành một cặp, làm tiêu tốn biết bao nhiêu calo trong các buổi tám chuyện của học sinh toàn trường cũng như gây nên một làn sóng biểu tình chống đối. Người phản đối ở đây là ai? Chính là phụ huynh và giáo viên!
- Hai em đang làm cái trò gì thế hả? Mới tí tuổi mà bày đặt yêu đương là sao?
Thầy Tê gõ cây thước quen thuộc lên bàn, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Giang Thanh và Quang Nhật sau khi cả hai hợp sức nhau gây ra một số rắc rối “bé xíu xìu xiu”.
- Dạ thưa thầy. Chúng em không yêu nhau. Chúng em chỉ thích nhau thôi! Đó gọi là tình cảm gà bông. Thầy có thể lên google để tìm hiểu cụ thể.
Giang Thanh trả lời với vẻ mặt tỉnh rụi làm Quang Nhật ngồi bên cạnh phải phì cười. Chính sự hồn nhiên và ngạo nghễ này của cô bé đã khiến cậu nhóc bị đổ gục hoàn toàn.
- Á à! Em còn cãi nữa à? Không nói nhiều. Mau mua đền lại cây chổi quét lớp mà các em làm gãy và trực nhật một tuần cho tôi.
Lời tuyên án của thầy giám thị không làm cả hai mảy may động lòng. Đối với họ, được khen mới là điều hiếm chứ bị phạt thì quá đỗi bình thường. Chưa kịp để thầy Tê nói thêm lời nào, cả hai cô cậu cùng nắm tay nhau và bước ra khỏi phòng sau khi cúi đầu chào đầy lễ phép. Người thầy đáng kính không biết làm gì hơn ngoài việc đứng ngẩn ra và nhìn theo. Lịch sử làm giám thị của thầy có lẽ chưa bao giờ được gặp những học sinh đặc biệt như thế.
Từ ngày ấy Quang Nhật và Giang Thanh cứ dính lấy nhau như sam. Cùng nhau làm mọi thứ. Ban đầu mọi người đều cảm thấy chuyện này thật quá đỗi khó tin nhưng dần dà ai cũng mặc kệ. Dù gì cả hai đều còn con nít và đang bước từng bước lên ngưỡng cửa trưởng thành. Có những hành động chẳng giống ai như vậy cũng không quá lạ lẫm.
- Này anh!
- Ừ?
- Hết thích em chưa?
- Chưa! Làm sao mau thế được!
- Vì sao không mau được?
- Èo ôi! Trái tim nó phản ứng chậm lắm. Nếu anh muốn chưa chắc nó đã chịu.
- Xạo dữ!
Câu trả lời đầy buồn cười và hành động đặt tay lên ngực ra chiều bất lực của Quang Nhật khiến Giang Thanh vừa xấu hổ vừa vui. Giữa hai người không có một cách thể hiện nhẹ nhàng hay lãng mạn nào cả. Vẫn là một cô nhóc siêu quậy đi cùng với chàng trai siêu quậy, nhưng thay vì đánh cãi nhau thì họ lại bước cùng nhau và nói tíu tít về tất cả những gì xảy ra xung quanh mình. Cái đó gọi là sự sẻ chia của những người khác giới…
Thấm thoắt cũng đã nửa năm trôi qua, không ai ngờ Quang Nhật và Giang Thanh lại có thể duy trì mối quan hệ gà bông của mình lâu như thế. Dù luôn là những kẻ đi gây sự với người khác nhưng chưa ai thấy cả hai cãi lộn nhau bao giờ. Có kẻ đồn rằng Quang Nhật và Giang Thanh đã bị nhiễm bùa yêu đúng như truyền thuyết từ xa xưa của ngôi trường này.
- Này em!
- Gì ạ?
- Bữa nay sức khỏe em không tốt hả?
- Sao anh hỏi thế? Em vẫn khỏe như trâu mà!
- Nhưng anh không thấy em chướng như mọi tháng nữa.
- Chướng gì cơ?
- Thì con gái tụi em thường chướng khi tới gần cái ngày đó đó…
- Á cái anh này!
Giang Thanh đập thùm thụp vào lưng Quang Nhật sau khi nghe câu hỏi vô duyên quá thể đáng của cậu nhóc. Từ cái sự kiện trong nhà vệ sinh cách đây hơn nửa năm thì Quang Nhật dù không muốn cũng đã biết ngày đáng nhớ của bạn gái mình trong mỗi tháng. Đó cũng là lý do muốn thưở cậu nhóc đem ra chọc Thanh khiến lúc nào cô nhóc cũng phải gầm mặt đầy xấu hổ.
- Bực anh rồi. Em vào lớp đấy. Tối nay anh đừng sang học chung anh văn với em nữa.
Nói đoạn Giang Thanh nguẩy mông đứng dậy đi thẳng. Đây là chiêu trừng phạt mà cô nhóc vẫn thường áp dụng cho ông anh bạn trai đáng ghét của mình.
Đang bụm miệng cười khì khì vì đã trêu chọc thành công, Quang Nhật bất ngờ khi Giang Thanh đột ngột quay lưng lại và chạy về phía mình, nét mặt đầy hớt hải.
- Sao thế ? Mặt mày sao tái mét thế kia?
- Anh ơi! Che dùm em! Áo em bị bung cúc rồi!...
Quét Virus: An toàn