XtGem Forum catalog
* Danh ngôn tình yêu: Ái tình là một liều thuốc đắng, song không mấy ai có đủ can đảm chối từ.
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Hoàng Tử Mồ Côi Và Cô Nàng Băng Giá

Hoàng Tử Mồ Côi Và Cô Nàng Băng Giá

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 6013 bình chọn



- Ừ. Được rồi.- Cô hơi buồn khi biết không cùng đi chung với hắn nữa.

- Cậu lên đi, tớ về còn có việc nữa.- Hắn giục Vân Anh.

- Cậu còn không chịu để Phương chở à.- Hắn quay sang hỏi Nam.

- Thôi được.- Nam giả vờ không chịu nhưng được đi chung xe với Phương cậu rất vui, khẽ mỉm cười.

- Nể mặt ông Phong tui mới chở đấy, chỉ lần này thôi đấy.- Chờ Nam ngồi lên Phương nói.

- Mà nè Phong. Băng đâu?- Không thấy Băng Phương hỏi.

- Cô ấy về trước rồi.

- Thật là...

- Thôi về.

Thy thấy Phương đi chung với Nam, cô tức tối ra mặt

"Nam là của tao, mày muốn giành Nam với tao thì đừng trách"- Thy tự nhủ

Tại nhà hắn.

- Nam! Chìa khóa đây, cậu nhớ khóa cửa khi muốn đi đâu nha. Giờ mình đi làm rồi.- Hắn thấy Nam từ nhà tắm bước ra bảo.

- Hả? Cậu đi làm? Cậu làm gì? Ở đâu? Giờ đi à?- Nam làm một lèo.

- Ờ. Giờ mình đi, khoảng 9h mình về, mình làm phục vụ ở quán cà phê gần đây. Có gì cậu gọi cho mình.

- Cho mình đi theo được không? Ở nhà zầy thì chán chết.

- Sao được. Mọi người ai nấy làm việc hết trơn. Cậu tới chơi một mình à, với lại mình nghĩ không nên đâu.

- Sao lại không nên? Hay là mình xin vào làm chung với cậu.

- Cậu là công tử làm mấy chuyện này làm gì. Ba mẹ cậu biết liệu họ có đồng ý không?

- Thì cậu trước kia cũng như mình bây giờ thôi. Mình làm được mà, ba mẹ mình ở nước ngoài có ở đây đâu mà lo.

- Thôi được rồi, để mình hỏi anh quản lí xem còn chỗ trống nào không, sắp xếp cậu vô làm.

- Uhm.

- Thôi đi kẻo trễ. - Alo, chị Phương.

- Chị nghe.

- Mấy đứa đàn em của mình vừa bị tụi con Thy chặn đánh chỗ XX.

- Sao lại bị bọn nó quất.

- Nghe mấy đứa kể lại là đang ăn kem, bọn chúng vào kiểu như cố ý gây chuyện với mình rồi lấy cớ đập tụi bên mình.

- Em dặn mấy đứa không được làm càn, để chị xem mọi việc thế nào đã.

- Dạ vâng.

- Thôi giờ chị có việc rồi, có gì fone chị.

- Dạ.

-----

Đêm Sài Gòn, đèn điện giăng đầy khắp ngõ ngách như hàng ngàn con đom đóm đang treo mình lơ lững giữa không trung. Ban ngày ồn ào náo nhiệt như thế nào chẳng biết nhưng cứ mỗi lần đèn đường, nhà hàng, quán cơm,…bắt đầu bật thì Sài gòn lại thêm một nét buồn nhẹ trên gương mặt mà sâu thẳm ở góc khuất nào đó và chỉ một ai đó mới cảm nhận, mới thấy được điều này.

- Sao, cậu thấy cậu có thể làm được này đấy chứ?- Nhân lúc giải lao giữa giờ, hắn bưng dĩa cơm đến ngồi bên Nam hỏi:

- Tất nhiên rồi. Mặc dù mình chưa bao giờ phải đi phục vụ người khác nhưng làm thế này mới biết bát cơm chan nước mắt, ngụm nước pha mồ hôi là ra sao. Để xứng danh với cháu ngoan Bác Hồ mình vẫn làm cùng với cậu, như thế mình càng ngày càng nhiều kinh nghiệm sống, trải đời hơn, rồi ai cũng như mình thì thế giới này sẽ tốt đẹp hơn, rồi gì gì đó nữa mình chưa nghĩ ra, hì hì.

- Cậu vẫn là năm nổ về làng như xưa, đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà.- Hắn lắc đầu.

- Mà cậu sống một mình như vầy, ba mẹ cậu không sợ cậu sẽ ăn chơi hư hỏng sao.
- Hì hì. Mình lớn rồi. Mình cũng biết nghĩ chứ bộ. Cậu làm như chỉ mỗi cậu là thanh niên cứng không bằng.

- Thôi cậu ăn nhanh đi còn làm việc nữa, khách bắt đầu vào đông rồi kìa.

- Mà nè Phong.

- Gì? Cậu nói đi.

- Cái cô bé tên Như đó hình như thích cậu rồi thì phải.

- Đừng nói bậy. Lại cái kiểu thầy bói xem voi à?

- Không, mình nói thật đấy. Qua cử chỉ, biểu hiện, điệu bộ của cô bé mình đoán là thế.

- Thôi cậu đừng đoán mò nữa, mình và Như chỉ là bạn thôi hoàn toàn không có gì khác đâu.

- Hay là cậu đã có người khác rồi?

- Sao cậu lại hỏi thế?

- Thì cách cậu trả lời, rồi phản ứng của cậu nói lên điều đó.

- Là sao?

- Cậu nhớ lúc sáng ở lớp không. Mình cũng hỏi cậu như thế và cậu cũng trả lời như hồi nãy.

- Vậy thì sao?

- Theo mình nếu cậu chưa có thì cậu sẽ trả lời không mạnh miệng, tuyệt tình kiểu như "hoàn toàn không có gì khác đâu", cậu hiểu chưa.

- Ờ.

- Vậy cậu thừa nhận rồi à?

- Ờ.

- Ai vậy?

Hắn im lặng.
- Cậu không muốn nói thì thôi.

- Băng.

- Băng? Có phải người lạnh lùng ngồi cùng bàn với Trung không.

- Ờ.

- Cô ấy công nhận đẹp thật như lạnh quá. Mình mới chuyển vào mà đã cảm thấy vậy rồi huống chi người khác.

- Mà nè. Cậu có số của Phương không?- Sực nhớ đến hình bóng làm tim cậu xao xuyến Nam vội hỏi:

- Có. Để làm gì?

- Thì cho mình số cô ấy đi.

- Cậu thích người ta rồi à?

- Không biết nữa nhưng chắc là vậy.

- Thích thì nói thích, còn không thích thì thôi, cái gì mà không biết.

- Cậu không biết đâu, có những lúc người ta tưởng là thích nhưng đó chỉ là cảm giác nhất thời, cũng có lúc người ta tưởng mình yêu rồi nhưng thật ra không phải vậy.

- Cậu có vẻ am hiểu mấy chuyện này nhỉ.

- Tất nhiên rồi, dù sao mình cũng từng trải qua mấy chuyện này mà.

- Nói vậy có nghĩa là cậu đã từng…?

- Đúng vậy.

Như nhăn mặt nói xen vào:

- Phong, cậu làm gì ngoài này vậy? Làm mình tìm nãy giờ.

- Coi kìa, sao không tìm mình mà tìm cậu ta vậy?- Nam cười cười

- Mình tìm ai kệ mình, không liên quan tới cậu.

- Thôi, hai người này, mà cậu tìm mình có chuyện gì vậy Như.

- À. Cho cậu cái này.

- Bánh ít?

- Ừ. Bánh ít Bình Định chính gốc đấy, cậu ăn thử xem thấy thế nào.

- Không có phần mình sao?- Nam nhăn mặt.

- Không!- Như dứt khoát.

- Cậu chưa ăn bánh ít bao giờ à?- Hắn hỏi Nam.

- Ăn rồi nhưng toàn là hàng chợ, chưa biết bánh ít Bình Định bao giờ.

- Zậy thì ăn thử đi. Không phải tự dưng mà có tên gọi bánh ít lá gai Bình Định đâu.

- Nè nè, mình cho cậu sao cậu không ăn lại đem cho người khác.- Như nghe hắn nói vậy chen vô.

- Cái này mình ăn rồi, còn Nam chưa ăn mà. Mà sao cậu cho mình mà không có phần Nam.

- Thì tại mình…mình muốn cho ai là quyền của mình cậu thắc mắc làm gì.

- Ờ.

- Thôi mình đi vệ sinh chút, hai cậu ngồi chơi.

Hắn đi rồi, Như cũng không muốn ngồi lại làm gì nên vài câu qua loa rồi đi vào làm việc.
Lại kết thúc một ngày khá vất vả.

- Sài gòn về đêm đẹp thật hả Phong? Đẹp hơn nơi mình sống lúc trước. Đúng là một thành phố hiện đại, cái gì cũng tốt, cũng đẹp hơn chỗ cũ của mình.- Nam hít thở nhẹ không khí đêm Sài Gòn ngoảnh cổ bảo hắn.

- Ờ. Nhưng không phải trăng Liên Xô nào cũng tròn hơn trăng nước Mĩ, đâu phải đồng hồ Thụy Sĩ nào cũng chạy đúng hơn đồng hồ Liên Xô đâu.

- Ừ. Cậu nói cũng đúng, mỗi nơi có mặt tốt mặt hạn chế riêng, đâu chỗ nào hoàn hảo tuyệt đối được đâu.

- Ừ. Cũng giống như con người vậy.

- Phong nè.

- Gì vậy?

- Cậu yêu Băng và cô ấy cũng yêu cậu thì cậu hãy cố giữ chặt cô ấy, nhưng đừng chặt quá vì Băng còn có khoảng trời riêng, không gian riêng, cậu nhớ lấy điều đấy.

- Ừ, cảm ơn cậu.

- Mà cậu ngủ có hay tè dầm, ngáy hay chảy ke không đó.- Hắn chọc Nam.

- Nè, không có chuyện đó đâu nhen.

- Tưởng cậu có mấy cái tật đó, mai mình nói cho Phương biết.

- Cậu mà bịa chuyện nói xấu mình trước mặt Phương là chết với mình đấy. Mà cậu dám làm như vậy thì mình sẽ nói với Băng như những gì cậu nói với Phương.- Nam thách.

- Chứ cậu có gì tốt để mình nói nào.

- Sao lại không có, nhiều là đằng khác, này nhé nào là đẹp trai, học giỏi, hiền lành, gia cảnh tốt vậy đã đủ chưa.

- Ừ. Cậu tốt nhiều mặt nhưng cậu nên nhớ Phương có không ít vệ tinh đâu đấy và cậu chắc cũng biết lí do vì sao một cô gái xinh đẹp, học giỏi như Phương lại không có bạn trai chứ.

- Uhm. Mình có thể đoán được, chắc là chị hai của trường, không thân với một thằng con trai nào ngoại trừ cậu. Rồi chắc cô nàng kén chọn lắm phải không?

- Uhm. Chắc cậu nói dung. Nhưng theo mình nghĩ cô nàng chưa nghĩ tới chuyện có bạn trai hay nói đúng hơn là cô nàng chưa thích ai.

- Mà thôi, nếu cậu thích Phương thật thì mình sẽ giúp. Dù sao mình cũng thân với cô nàng mà.- Hắn vỗ vỗ vai Nam nói.

- Ừ. Cảm ơn cậu.

---

Sài Gòn lại bị ánh mặt trời buổi ban trưa đốt nóng hừng hực, rồi những cơn nắng tắt vội vàng, thay vào đó cơn mưa bất chợt ào ào kéo đến xua tan cái oai bức, khó chịu. Đêm về, bộ mặt “thành phố không ngủ” lại được phủ bởi ánh đèn điện đa màu nhiều sắc như bộ áo mới lộng lẫy, hào nhoáng. Ở nơi đây, những hoạt động ban đêm cũng không kém sôi động như ban ngày. Cứ như vậy giai điệu này đã quá quen thuộc với người dân nơi đây. ...
<<1...1213141516...30>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.000342s | View: 6013 (+14)

On C-STAT