Lời này vừa nói ra, cho dù có người muốn hoài nghi lời nói của Giá Hiên Mặc Viêm thì cũng không tìm được gì để bắt bẻ.
Giá Hiên Mặc Viêm cùng Lạc Vũ và Vân Thí Thiên ở giữa có gút mắt cùng cừu hận, cả hai đều không thể trở thành bằng hữu hoặc là có hỗ trợ gì cho nhau.
“Tông chủ, Thiếu chủ nói thế cơ bản cũng đúng, hôm nay không phỉa là thù riêng nữa mà là thù chung rồi Hải Thần Tông thiếu chủ cùng Phiêu Miểu hậu nhân, giết Tam trưởng lão, đột nhập vào lăng tẩm, tội không thể tha. . . . . .”
“Đúng, đáng chết, đáng chết. . . . . .”
“Thật là quá buồn cười. . . . . .”
Trong lúc nhất thời, những người trong tộc đi theo Lâu Tinh gia chủ, không khỏi rống lên giận giữ.
Dám trên địa bàn bọn hắn giết hại Tam trưởng lão của bọn hắn, quả thật là quá khinh người, quả thật làm cho lòng người càng thêm tức giận không thể nhẫn nhịn.
Trong lúc những người Lâu Tinh gia tộc đang lên tiếng chỉ trích.
Hải Mặc Phong, Vân Thí Thiên, Lạc Vũ, liếc nhau một cái, cũng không phản bác, cũng không cố gắng giải thích, chỉ sắc mặt bất động đứng ở nơi đó.
Bây giờ cho dù có giải thích thì cũng không có tác dụng gì, cứ để cho Giá Hiên Mặc Viêm ra mặt xử lý là tốt nhất.
“Tông chủ, chuyện này không phải là chuyện đùa, không thể chỉ dựa vào suy đoán mà luận tội, tạm thời cứ giam giữ bọn họ, chúng ta cần điều tra kỹ hơn mới là việc làm cần thiết vào lúc này.
Nếu không sẽ bị người khác nói là Lâu Tinh gia tộc chúng ta bất công, không phân biệt được trắng đen.”
Trong lúc mọi người đang xì xào bàn tán, Giá Hiên Mặc Viêm trên mặt đầy tức giận, liếc nhìn tất cả mọi người trầm giọng nói.
Giá Hiên Mặc Viêm vừa nói xong, vẫn đứng ở bên cạnh Lâu Tinh gia chủ Nhị trưởng lão, gật gật đầu nói: “Hải Thiếu chủ thân phận tôn quý.
Chúng ta không phải sợ Hải Thần Tông, nhưng là cũng không có thể giết người lung tung, trước điều tra một chút mới là trọng yếu nhất.”
“Có cái gì cần điều tra , chứng cớ đã bày ở trước mặt, chúng ta. . . . . .”
“Bát trưởng lão, nơi này là nơi ngươi có quyền nói? Hay là Tông chủ có quyền nói?” Giá Hiên Mặc Viêm sắc mặt trầm xuống, mạnh mẽ quay đầu nhìn lại.
Đang ầm ỹ nhất Bát trưởng lão nhất thời á khẩu.
“Trước áp đi xuống, chuyện này Bổn Tông chủ tất sẽ điều tra ra manh mối.”
Lâu Tinh gia chủ sắc mặt xanh mét, hung hăng quét Hải Mặc Phong, Lạc Vũ, Vân Thí Thiên ba người một cái, phất tay áo bào sải bước xoay người rời đi.
Phía sau, mấy Đại trưởng lão lập tức áp giải ba người Hải Mặc Phong, Lạc Vũ, Vân Thí Thiên cùng nhau đi.
Hải Mặc Phong, Lạc Vũ, Vân Thí Thiên, hết sức hợp tác, một chút giãy dụa cũng không có hướng theo đám người mà đi.
Lúc này không thể chạy, cũng không phản kháng.
Chạy, này tội danh càng chứng thực rồi, hậu quả kia sẽ rất là nghiêm trọng.
Lạc Vũ, Vân Thí Thiên, Hải Mặc Phong trong lòng đều hiểu rõ, tự nhiên đều biết nên làm như thế nào.
Đêm tối bao trùm, từng bóng đen trong đêm tối mờ mờ ảo ảo.
Hình dạng quỷ mỵ, âm trầm bức người.
Một tòa tháp cao lớn xung quanh được bảo vệ nghiêm ngặt..
Chính là nơi gian giữ tội nhân của Lâu Tinh gia tộc .
Chín tầng dưới đất, còn có ngọn lửa của Luyện Ngục.
Lâu Tinh gia tộc thuộc tính vì hỏa, chưởng hỏa nhất phương.
Vì vậy, tại Hình đường chỗ sâu nhất, lấy địa hỏa làm chính bao vây hết thảy.
Không lớn không nhỏ chín tầng dưới đất, hình dạng như Bát Quái đồ, chính là yên tĩnh thỉnh thoảng còn có một vài tia lửa của nham thạch bắn lên.
Mà ở trên mặt đất kế bên dòng dung nham đang nóng chảy một tòa Ngọc Thạch Đại Trụ đứng sừng sững..
Ở nơi này 3 người Vân Thí Thiên, Lạc Vũ cùng Hải Mặc Phong bị trói ngay trên cột.
Nơi đây là tầng sâu nhất của Hình đường tại Lâu Tinh gia tộc, một nơi cực kỳ khắc nghiệt, dưới áp lực cực nóng của nham thạch phía dưới, người nào chỉ cần đấu khí kém một chút thì sẽ khó mà toàn thân được nguyện vẹn.
Cũng may cả 3 người đều không phải loại bình thường.
Nơi đây mặc dù nóng không chịu nổi, hỏa lực bức người, nhưng đối với 3 người bọn họ không đủ để tạo thành uy hiếp quá lớn, cho dù là trong người bọn họ vẫn đang còn mang thương tích.
“Tiểu Hồng.” Lạc Vũ đang bị trói ở trên cây cột Ngọc Thạch chờ người của Lâu Tinh gia tộc vừa đi, thấp giọng kêu một tiếng.
Lập tức, dưới mặt đất ánh sang đỏ chợt lóe, Tiểu Hồng lôi Tiểu Ngân xông ra.
Lúc ấy, khi nó thấy có biến.
Lập tức lôi Tiểu Ngân ẩn vào trong viên đá, từ dưới đất ngầm đi theo tới đây.
Ta cứu các ngươi đi ra ngoài.
Tiểu Ngân vừa nhìn tình huống của ba người, lập tức dựng thẳng liễu mao (lông), bổ nhào về phía Lạc Vũ.
“Không, chúng ta không thể đi được.” Một bên Vân Thí Thiên thấy vậy lạnh lùng nói.
Cùng lúc này, Lạc Vũ gật gật đầu nói: “Đúng vậy, thời cơ chưa đến.”
Nếu muốn đi, bọn họ mới vừa rồi đã đi rồi.
Ngay cả nhiều người của Lâu Tinh gia tộc như vậy cũng chỉ sợ khó mà lưu được ba người bọn họ ở chỗ này.
Tại sao? Tiểu Ngân cùng Tiểu Hồng nhất thời không giải thích được rồi, nhất tề mở to hai mắt nhìn.
Lạc Vũ, Vân Thí Thiên, Hải Mặc Phong, ba người liếc nhau một cái.
Nếu bọn họ đi, kia không phải giúp cho bọn người Song Diệp Thành đạt được mục đích rồi sao.
Hải Thần Tông cùng Lâu Tinh gia tộc mà xảy ra xung đột thì hạ tam tông chẳng phải sẽ làm ngư ông đắc lợi sao.
“Tiểu Ngân tới đây, lấy ngọc bội trên người của ta, lập tức đưa đến cho phụ thân của ta.” Liếc mắt nhìn Tiểu Ngân, Hải Mặc Phong trầm giọng nói.
Phụ thân hắn mấy ngày nay muốn tới lâu Tinh gia tộc.
Cần phải thoát khỏi chuyện này, bất kể hai tộc có như thế nào xung đột, sợ rằng có người. .
“Ngươi nói cho hắn. . . . . .”
Cúi đầu nói nhỏ bên tai Tiểu Ngân, Hải Mặc Phong thấp giọng nói mấy câu.
Tiểu Ngân sờ sờ đầu, nhìn Lạc Vũ một cái, quệt mồm giật xuống Hải Mặc Phong ngọc bội.
“Tiểu Hồng, ngươi cũng đi làm cho ta một việc.” Trong tay Hải Mặc Phong xuất ra một lệnh bài.
“Vật này ngươi đi Thiên Nhai Phượng Các, tìm Lăng Nam gia tộc Thiếu chủ, muốn hắn giúp ta ra mặt. . . . . .”
Chuyện này Hải Thần Tông ra mặt thật sự là không tốt, để cho Lăng Nam gia tộc ra mặt làm người trung gian, cho dù có chuyện gì thì cũng là tối ưu nhất.
Tiểu Hồng nghe nói xong trực tiếp lấy lệnh bài của Hải Mặc Phong, một móng vuốt bắt lấy Tiểu Ngân, xoay người ẩn vào trong đá biến mất.
Thời gian không còn nhiều, bọn họ cần sớm tìm viện binh.
“Bản thân ta cảm thấy không cần thiết phải tìm Lăng Nam Thiếu chủ.” Một bên chờ Hải Mặc Phong đã phân phó rồi, Vân Thí Thiên lạnh lùng mở miệng.
Chuyện này nói ra sợ là người của Song Diệp thành đã tiềm phục tại Lâu Tinh gia tộc, một tay thúc đẩy, chính là nghĩ lợi dụng sự đối địch của Lâu Tinh gia tộc cùng Hải Thần Tông.
Chuyện rất đơn giản, hẳn là vẫn chưa tới lúc muốn Lăng Nam gia tộc ra mặt.
“Ta muốn hắn đến, cũng không phải là chỉ bảo vệ ta.” Hải Mặc Phong lắc đầu, chậm rãi nói.
Dám hãm hại hắn Hải Mặc Phong, hậu quả kia Song Diệp Thành các ngươi sẽ phải hảo hảo gánh chịu.
“Mệt mỏi đến nửa đêm, muốn ngủ một giấc, thật mệt chết ta.” Đang lúc Hải Mặc Phong vừa nói xong, Lạc Vũ đột nhiên ngáp một cái nói.
Hải Mặc Phong cùng Vân Thí Thiên nghe vậy, nhất tề quay đầu nhìn Lạc Vũ một cái.
Lạc Vũ thấy vậy khẽ mỉm cười, trừng mắt nhìn lại hai người.
Hai người nhất thời hiểu ý Lạc Vũ, lập tức thần sắc buông lỏng, lại thật bắt đầu ngủ gà ngủ gật .
Dòng nham thạch có biến động, trong địa lao nhiệt lực kinh người.
Không nói đến đám người Lạc Vũ dù bận vẫn ung dung trong địa lao ngủ, mà trên mặt đất Lâu Tinh gia tộc lúc này lại là một mảnh làm ầm ĩ.
Lâu Tinh gia tộc đại điện.
“Tộc trưởng, chuyện này đã rất rõ ràng, Phiêu Miểu hậu nhân nói gì đến đây đưa Thiên Tinh Vụ Hoa, ta xem toàn bộ cũng là giả dối.
Bọn họ nhất định là muốn mượn lần này tiến vào lăng mộ của tổ sư, lấy trộm đồ.” Lâu Tinh Thất trưởng lão trầm giọng nói.
“Đúng, ta cũng vậy cho là như thế.”
“Dạ, hẳn là, nếu không, ta không cho là Hải Thần Tông Thiếu chủ lẫn vào, nhất định là có ích lợi rất lớn, để cho Hải Thần Tông động tâm, vì vậy. . . . . .”
Trên đại điện một mảnh náo động khí thế dương cung bạt kiếm.
Thi thể Tam trưởng lão cùng hai đệ tử đặt ở phía trên trên mặt đất Bạch Ngọc.
Trải qua mấy phen kiểm tra, kia dấu vết đả thương trí mạng chính là lực lượng của Hải Thần Tông cùng Phiêu Miểu công pháp.
Trừ Hải Mặc Phong, quả thực làm cho người ta hoàn toàn không tìm ra được bất kỳ nguyên nhân nào khác gây ra cái chết của Ta trường lão....
Quét Virus: An toàn