XtGem Forum catalog
* Danh ngôn tình yêu: Sống chậm lại, nghĩ khác đi và yêu thương nhiều hơn
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Đặc Công Hoàng Phi - Chương 1 - 70

Đặc Công Hoàng Phi - Chương 1 - 70

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 19555 bình chọn



Chương 18: Giết gà dọa khỉ (2)
Lạc Lê lôi kéo tay Vương Hầu và Hoàng Vũ, hướng về phía Lạc Vũ giương mặt lên, vẻ mặt cao hứng.

Lạc Vũ nghe vậy buông xuống hai tay ôm ngực, mặt mang mỉm cười, nói: “Ta, Quân Lạc Vũ cũng thật cao hứng được quen biết các ngươi, chuyện của Lạc Lê đa tạ các ngươi.”

Tam vương tử là thân phận gì, một khi hắn không muốn nhìn thấy Lạc Lê qua những ngày an ổn, hắn căn bản không cần mở miệng, cũng sẽ có người tự nguyện giúp hắn làm việc.

Trong khi đó, hai người này lại khác, vừa nhìn sơ qua cũng biết bọn họ chỉ là những người sinh ra trong một gia đình bình thường, lại không có hùa theo nịnh bợ tam vương tử bắt nạt Lạc Lê, trái lại còn giúp đỡ thằng bé, phần tình cảm này, thật lớn.

“Cám ơn cái gì chứ, nhóc này rất là chọc người yêu thích không thôi, có thể giúp được gì thì giúp, chỉ là việc nhỏ thôi.”

Vương Hầu khoát khoát tay, tùy tiện nói như không thèm để ý, nói một cách rất nhẹ nhàng.

Bên cạnh, Hoàng Vũ cũng gật đầu, đồng ý lời nói của Vương Hầu.

Lạc Vũ thấy thế trong mắt hiện lên một chút thâm sắc, âm thầm gật đầu.

Thấy nàng có dung nhan xấu xí như thế, nhưng trong mắt bọn họ không có bất cứ gì gọi là khinh bỉ cùng chán ghét, không lấy dung nhan làm tiêu chuẩn để đánh giá một người, quả nhiên là người có chiều sâu.

Hôm nay, tin tức nàng ra tay tàn nhẫn, bọn họ chắc chắn đã sớm biết, nhưng thái độ đối xử của bọn họ với nàng vẫn bình thường, không sợ hãi, không xu nịnh, quả nhiên có đủ dũng khí.

Thêm vào đó, lại có thể giúp đỡ người nhỏ yếu trong tình thế như vậy.

Một thân dũng khí cùng nội hàm, thật sự là loại người rất hiếm gặp.

Lạc Lê có thể kết giao làm bằng hữu với hai người bọn họ, rất tuyệt.

Lạc Vũ thầm đánh giá hai bằng hữu vừa mới quen biết xong. Lập tức cười hướng Vương Hầu cùng Hoàng Vũ nói: “Không làm cho nhóc này chết đói, đối với hắn chính là đại sự rồi.”

Lời vừa nói ra, lông mi của Vương Hầu và Hoàng Vũ đều nhướng lên, nhất tề nở nụ cười.

Sau đó Lạc Vũ cũng không nói nhiều, lấy ra một cái chai từ trong áo, đổ ra hai viên thuốc màu đỏ từ trong chai.

Duỗi đầu ngón tay búng ra, đưa tới Hoàng Vũ cùng Vương Hầu.

Không đợi Vương Hầu cùng Hoàng Vũ biến sắc mặt cự tuyệt, Lạc Vũ cười nói: “Cái này đối với ta mà nói cũng chỉ là việc nhỏ, ta còn có rất nhiều.”

Dứt lời, lắc lắc cái chai trong tay.

Quả nhiên nghe được thanh âm “bang bang” va chạm trong chai, cho thấy vẫn còn nhiều viên thuốc trong đó.

Vương Hầu cùng Hoàng Vũ liếc nhau, nhìn viên thuốc trong tay.

Viên thuốc có màu đỏ, không biết là loại thuốc gì nữa.

Bất quá có thể ngửi thấy mùi thơm khiến cho người ta vạn phần sảng khoái, cho thấy thứ này cũng không phải là vật tầm thường.

Lập tức Hoàng Vũ nhíu nhíu mày nói: “Chúng ta giúp Lạc Lê là chúng ta muốn giúp hắn mà thôi, cũng không phải...”

“Bằng hữu của Lạc Lê cũng chính là bằng hữu của ta, giữa bằng hữu với nhau không nên khách sáo, ngược lại sẽ sinh ra có khoảng cách rồi.”

Lạc Vũ cắt ngang lời Hoàng Vũ, trong nụ cười ôn hòa còn ẩn chứa nhiệt tình, đối đãi với bằng hữu, nàng tuyệt không hẹp hòi, không có gì là không nỡ.

“Đúng vậy, đúng vậy, nếu tỷ tỷ đã đưa thì Vương ca cùng Hoàng ca nên nhận đi nha, thứ này tỷ tỷ có rất nhiều a, đừng nên khách khí.”

Đứng một bên Lạc Lê thấy vậy, tiến lên vài bước, lấy viên thuốc trong tay Vương Hầu cùng Hoàng Vũ, nhét vào trên người bọn họ.

Hành động của thằng bé thoạt nhìn không có chút nào cảm giác thứ này trân quý đến mức nào.

Vương Hầu cùng Hoàng Vũ thấy vậy, liếc nhau một cái, Vương Hầu cũng sảng khoái, lập tức cười nói: “Được, bằng hữu với nhau không nên nói nhiều, ta đây xin nhận.”

“Vậy mới đúng chứ.”

Lạc Lê nghe nói vậy, cười rộ lên.

Thấy Vương Hầu cùng Hoàng Vũ chịu nhận, Lạc Lê thật là cao hứng, tỷ tỷ cùng với bằng hữu của hắn có thể hòa thuận nhau thật là tốt, thật tốt.

Tay thằng bé lập tức ôm lấy Tiểu Ngân trên vai Lạc Vũ, “bé Ngân” tuy rằng không muốn cho Lạc Lê ôm, nhưng thấy ánh mắt Lạc Vũ uy hiếp sẽ không cho nó ăn thịt nên nó đành phải đầu hàng thôi.

Bốn người bọn họ liền ngồi xuống tám chuyện với nhau.

Bóng đêm nồng nặc, mang theo màu đen thuần túy.

Xuân phong bất chợt nổi lên, hoa đào mười dặm thơm mát khắp thiên hạ.

Những ngày kế tiếp, nói là Lạc Vũ bề bộn thì cũng không phải, mà nói là không bề bộn cũng không đúng.

Học trò mới viết đăng ký nhập học, sắp xếp chọn giáo viên thích hợp, điền vào phiếu khai tên tuổi, quê quán, gia quyến,...

Học viện đế quốc không sắp xếp cấp bậc học trò theo tuổi mà sắp xếp theo thực lực.

Mà trường hợp của Lạc Vũ thì... Ayyy! Thật là làm khó mấy lão sư sắp xếp a.

Lạc Vũ là học trò mới tiến vào Học viện, không có đấu khí, như vậy nên xếp vào học chung với những học trò mới?

Như vậy thì dễ rồi đâu có gì đâu mà phiền, nhưng mà... vấn đề chính là, nàng đã đánh bại cao thủ 3 cấp, như vậy sao mà xếp vào học với học trò mới đây?

Được rồi, vấn đề tuổi tác thì dễ dàng giải quyết rồi, nhưng là... ai sẽ là đạo sư của nàng đây a? (*thầy giáo)

Học viện đế quốc, tất cả đạo sư tụ tập trong một phòng, bọn họ không biết sở trường của Lạc Vũ là gì, như vậy bọn họ biết dạy cái gì bây giờ?

Đồng thời, công phu ngạc nhiên cổ quái của Lạc Vũ, bọn họ cũng không biết làm sao mà dạy? (*tội nghiệp mấy ông thầy wóa ^_^)

Đó là những vấn đề khó giải quyết, hơn nữa trong lý lịch Lạc Vũ viết lại càng có vấn đề.

Nàng không có điền nàng là người của Tử Diễn quốc công phủ mà là Quân phủ. Quân phủ? Là nơi nào a, ngay cả một người cũng chưa từng nghe qua.

Khi chấp sự phụ trách đến hỏi mới nghe được, Lạc Vũ cư nhiên hời hợt nói một câu; Quân Vân, người con thứ năm của Tử Diễn quốc công phủ, dẫn theo cả nhà cắt đứt quan hệ với Tử Diễn quốc công phủ, tự lập ra Quân phủ. Đây thật là một tin tức nổ mạnh a.

Làm người quyền quý lại không chịu, đi ra ngoài làm bình dân, này...

Về phần Lạc Lê, sau khi nghe thấy lời Lạc Vũ, cũng lập tức chạy đi sửa lại tông tộc của mình trong lý lịch.

Mà Tử Diễn quốc công phủ cư nhiên cũng thừa nhận chuyện này.

Đây quả thực vốn là...

Nhiều năm qua, loại người gì, loại tình huống gì mà Học viện chưa gặp qua đâu chứ. Nhưng cũng chưa gặp được người cay độc như vậy a.

Đây thật sự là chuyện làm cho người ta đau đầu mà.

Không thể an bài đạo sư dưới năm cấp dạy nàng, đạo sư cũng chưa xác định là ai, mấy ngày nay Lạc Vũ cơ hồ luôn trong trạng thái nhàn rỗi.

Bất quá, Lạc Vũ vốn không có ý định học được cổ võ ở chỗ này.

Nàng đến đây chỉ vì muốn bảo hộ Lạc Lê, thứ hai là nàng muốn tìm một người tên Vô Nha theo lời cha nàng nói, thứ ba là giải quyết chuyện hôn ước giữa nàng và tam vương tử Giá Hiên Mặc Viêm.

Không tìm được đạo sư dạy nàng, vừa hay, nàng càng có thời gian làm chuyện của nàng.

Mặt trăng lặn về phía tây, ánh mặt trời mọc lên từ phương đông.

Ánh sáng rực rỡ chói mắt toát ra bao phủ lên tầng tầng màn đêm, tại chân trời chiếu ra ánh sáng.

Một ngày mới lại dần dần nâng lên.

Sau khi Lạc Vũ tới nơi này, nàng liền dọn vào ở chung với Lạc Lê.

Mà Vương Hầu cùng Hoàng Vũ thì ôm đồ tới cái phòng cách vách, không ở chung với những người trước kia nữa.

Học viện đế quốc vốn có phân chia nơi ở riêng biệt cho nam và nữ.

Nhưng cũng không biết bọn họ đã quên, hay là thật sự cho rằng với tướng mạo của Lạc Vũ là rất an toàn, cư nhiên để cho nàng dọn vào ở trong khu nhà dành cho nam.

Từ lúc Học viện đế quốc khai thiên tích địa đến nay, thì đây là lần đầu tiên có chuyện này. (*từ lúc mới thành lập)

Một ngày nắng ấm chói mắt hôm đó.

“Tỷ tỷ, đệ đi học đây.” Lạc Lê sửa sang lại võ phục trên người, phất phất tay với Lạc Vũ, sau đó mở cửa đi ra.

Lạc Vũ nghe vậy còn chưa kịp lên tiếng, chỉ nghe Lạc Lê mở ra cánh cửa, sau đó thanh âm tràn đầy kinh ngạc nói: “Ngươi tìm ai?”

“Xin hỏi Quân Lạc Vũ có ở nơi này không?” Một giọng nữ nghe qua rất ôn nhu, kỳ thực nhưng lại ẩn chứa đầy trào phúng vang lên.

Lạc Vũ xoay người đi về hướng cửa, ai đến tìm nàng vậy?

Trước cửa, một nữ tử mặc võ phục màu trắng của học trò năm thứ 3 đứng tại cửa, phía sau đi theo hai nam tử cũng là học trò năm thứ 3. (*vào học cùng năm với nhỏ Bích Vân)

Nữ tử có dung mạo thanh tú, không cần ai giới thiệu tự mình đi tới trước mặt Lạc Vũ, ả ta có thể nhìn ra thân phận Lạc Vũ là do cái bớt trên mặt nàng đã nói lên tất cả.

Trong mắt chợt lóe mà qua khinh miệt cùng chán ghét....
<<1...1920212223...136>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.001083s | View: 19555 (+8)

On C-STAT