* Danh ngôn tình yêu: Chân lý cuối cùng của ở cuộc đời này là tình yêu có nghĩa là sống và sống là yêu
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Hoa Tình Đẫm Máu - Tào Đình

Hoa Tình Đẫm Máu - Tào Đình

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 5222 bình chọn



Tường Vân đã lấy lại vẻ tự nhiên nhìn chị giới thiệu:

- Đây là ông Phi Diệp, ổng đến xin gặp chị và biết Lâm ở đây.

Tường Linh quay lại lừ mắt nhìn em rồi quay lại hỏi Phi Diệp:

- Xin lỗi tại sao ông lại đến đây tìm Lâm mà không lên quận tìm hắn?

Phi Diệp đã không giận vẻ khiêu khích ấy trái lại chàng u sầu mở lớn mắt nhìn Tường Linh:

- Cô quên chưa mời tôi ngồi.

Tường Linh hơi rúng động trước thái độ buồn và bình tĩnh đó nhưng nàng làm nghiêm chỉ ghế:

- Xin lỗi vậy mời ông.

Phi Diệp vừa ngồi xuống vừa nói:

- Tôi tin là cô đã tìm được nguyên nhân nào bà Lệ Hằng dính líu tới gia đình ông Đức. Cho nên cô đã đến xin gặp đích danh bả?

Tường Linh bình tĩnh mỉm cười:

- Nếu tôi không lầm thì bà Lệ Hằng là thân mẫu của ông?

Phi Diệp gật vẻ thật thà:

- Đúng vậy thưa cô, và cô còn biết hơn nữa nhưng chắc chắn có điều cô chưa biết mẹ tôi là một người đàn bà đáng thương hơn đáng ghét.

Tường Linh tựa như cố nén cảm tình nhưng nàng cũng phải quay nhìn đi rồi mới hỏi Phi Diệp:

- Nếu có thể xin ông cho biết nguyên nhân.

Phi Diệp nói lại tất cả những lời mẹ đã kể cho Tường Linh nghe và nhìn nàng nói:

- Tôi buồn vì tôi là đứa trẻ sinh ra đời lạc loài vô phước.. Vì tôi mà nhiều người đã chết nhục và đau khổ. Nhưng tôi hãnh diện vì mẹ tôi xứng đáng cho tôi tôn trọng, tình mẫu tử của mẹ tôi thật ít có ai trên đời sánh kịp. Bà là một người trí thức mà dám khinh kẻ trí thức kẻ giàu có đã hại đời mẹ tôi. Và bà đang trả thù cho ông ngoại tôi, nhờ bà có bộ Óc khác đời nên lo lắng dạy tôi nên người sau khi đau đớn cực khổ đẻ tôi ra...

Phi Diệp im lặng một giây rồi hắng giọng nói tiếp, giọng chàng như nghẹn lại:

- Tôi nên người như ngày nay là nhờ mẹ tôi. Dù bà có căm thù mà hành động trái với lương tâm tôi. Tôi vẫn kính nể bà.
Tường Linh nghe vậy hơi nhếch nụ cười nhìn Phi Diệp:

- Vậy ông muốn tôi làm sao trong vụ này?

Phi Diệp cúi đầu ngập ngừng một giây rồi đứng lên nói:

- Tôi muốn cô hiểu xa hơn. Oán thù ngày xưa nên dừng lại nơi đây, tôi mang ơn cô.

Tường Linh nhìn Phi Diệp nói rành rẻ từng tiếng:

- Nghĩa là ông bảo tôi bỏ qua những điều vừa tìm hiểu được và bỏ qua hận thù?

Đôi mắt Phi Diệp buồn không thể tả. Tự nhiên chàng nhìn Tường Linh buông một câu hỏi ngoài ý muốn:

- Cộ. xót thương vị hôn phu của cô lắm?

Tường Linh khẽ chau mày đôi má ửng hồng, nàng liếc qua Tường Vân thì thấy em gái vội quay đị. Vì lúc ấy nàng đang chăm chú nhìn Phi Diệp với đôi mắt đầy cảm tình. Nhất là khi Phi Diệp kể sơ về cuộc đời của gia đình chàng, Tường Vân muốn ứa nước mắt.

Tường Linh ngập ngừng trả lời:

- Thiết tưởng ông không nên đi vào tâm hồn tôi.

Phi Diệp gật đầu. Chàng lãng tránh tia mắt của Tường Linh rồi nói vào đề khác:

- Bây giờ cô cho tôi xin lãnh Lâm về.. tôi cảm ơn cô.

Tường Linh nghiêm khắc nhìn em gái có ý thầm trách sao để cho Phi Diệp biết Lâm ở đây. Nhưng Phi Diệp đã mau miệng nói:

- Tôi đã thấy Lâm.

Tường Vân buột miệng nói theo:

- Ảnh thấy Lâm đứng ở cửa sổ nhìn xuống đường khi ảnh bấm chuông kêu.

Tường Linh hết phiền em sơ hở nhưng quay sang Phi Diệp:

- Vậy thì tôi cho phép anh tự tìm cách cứu Lâm. Nếu anh cứu được Lâm qua tay tôi thì tôi hứa im lặng.

Phi Diệp còn ngần ngại, nhưng qua một phút suy nghĩ chàng mỉm cười:

- Da... được, vậy thì cảm ơn cô trước. Tôi sẽ cứu Lâm nội đêm mai.

Tường Linh hơi sững sốt, rồi nàng mỉm cười đưa tay cho Phi Diệp:

- Vậy là thoa? thuận điều kiện đó nhé. Nhưng anh nên hiểu giết người thì phải đền mạng. Đáng lẽ tôi không chấp nhận điều kiện gì cả nhưng tại tôi biết anh vô tội. Tường Linh nhún vai:

- Đành là giữ cái thuyết tha lầm ba mạng hơn giết oan một người.

Phi Diệp nắm tay Tường Linh mỉm cười:

- Vậy thì huề rồi. Cô nên nhớ lại mạng ông ngoại tôi và còn bà tôi lưu lạc chưa biết ra sao. Sợ có khi bà tôi điên khùng hay chết ở đâu rồi.

Tường Vân gật đầu như biểu đồng tình, đứng lên tiễn chàng, nhưng lúc ấy nét mặt Phi Diệp thoáng ngạc nhiên và nhìn Tường Linh trân trân trong lúc Tường Linh đón nhận bàn tay chàng và mỉm cười điềm nhiên.

Tường Vân lấy làm lạ khi thấy chị mình và Phi Diệp bắt tay hơi lâu, lý do là Tường Linh nhận bàn tay Phi Diệp bóp quá mạnh... Phi Diệp thấy đau, chàng vội dùng hết sức chịu đựng cái bắt tay của Tường Linh, hình như Tường Linh muốn đe dọa chàng nếu trở lại cứu Lâm thì hãy coi chừng.



Chương 6:



Khi Tường Linh buông tay Phi Diệp mỉm cười:

- Chào hai cô... xin hẹn sẽ gặp lại.

Tường Vân toan theo tiễn chàng ra cửa nhưng Tường Linh giữ em lại:

- Khỏi tiễn.

Tường Vân đứng lại nhìn chị rụt rè, Tường Linh cười:

- Anh ta đâu phải là khách của mình mà tiễn.

Tường Vân nhìn thẳng vào mặt Tường Linh:

- Em thấy chị có vẻ thân thiết với anh ta lắm?

Tường Linh chau mày:

- Em thấy gì mà kêu là thân?

Tường Vân cười:

- Hai người bắt tay hơi lâu, em cứ Tường đó là dấu hiệu thân mật. Tường Linh cười lớn:

- Em lầm rồi, chị thử sức hắn đó. Hắn cũng là tay không vừa đâu. Trong khi ấy Phi Diệp đã rồ máy xe chạy đi. Lòng chàng cũng đang nghĩ như Tường Linh.

- Cô ta là loại siêu đẳng.. chớ không vừa...

Cảm giác bàn tay nhỏ bé nằm gọn trong bàn tay chàng, mới đầu mềm mại nhưng sau cứng như thép làm cho chàng còn ngây ngất. Có nhìn gần chàng mới thấy Tường Linh là mẫu người đẹp hoàn toàn đối với chàng, và Phi Diệp thầm so sánh:

- Cô em có vẻ dịu dàng ngây thơ hơn.

Lúc đó hai chị em Tường Linh cùng lên lầu vô phòng Lâm. Lâm đang đứng ở cửa sổ nhìn xuống đường, Tường Linh chau mày bảo:

- Nếu chú không muốn bị trói vào giường thì chú chịu khó đóng cửa sổ lại và đừng bao giờ nhìn xuống đường nữa.
Lâm cười.. Rồi lui vào lấy ghế ngồi nhìn Tường Linh:

- Anh hai tôi đến thăm cô có việc gì mà lại đi ngay vậy?

Tường Linh quắc mắt nhìn Lâm vẻ đe dọa:

- Chuyện riêng chú đừng tò mò.

Rồi Lâm quay qua Tường Vân:

- Ảnh có biết tôi ở đây không?

Tường Vân chưa kịp trả lời thì Tường Linh đã nói ngay:

- Biết. Rồi Tường Linh đứng lên nắm tay em kéo đi. Không muốn cho Lâm hỏi thêm gì nữa. Lâm tự nhủ:

- Tại sao ảnh biết mình ở đây mà không cứu mình kìa?

Qua phòng mình rồi Tường Linh bảo em gái:

- Nếu đêm mai Phi Diệp đủ tài cứu Lâm thì chị sẽ bỏ qua vụ này. Tường Vân lo âu:

- Chị tính làm gì anh ta?

Tường Linh vừa thay áo vừa cười:

- Thử tài chơi, nếu hắn thật sự có tài thì tha để hắn có thể ngăn cản mẹ hắn đừng làm bậy nữa. Tường Vân càng lo:
- Rủi anh ta thua chị thì sao? Tường Linh lạnh lùng nhún vai:

- Thì phải đem Lâm giao ông Đức để ổng tự do báo thù cho con ổng làm sao thì làm để mặc, còn anh ta ra sao thì ra, miễn là chị đã có công tìm ra thủ phạm hại anh Tuấn Hùng là chị hết lòng với họ. Tường Vân chau mày:

- Em chưa hiểu ý chị?

Tường Linh vừa thay bộ đồ mát xong, nàng nằm ra giường nói:

- Có gì mà không hiểu, nếu hắn ta tài trí chẳng ra gì, hắn ta không đủ sức cản ngăn mẹ hắn đừng làm bậy nữa, thì tốt hơn ta giao cả mẹ con hắn cho nhà chức trách. Như thế mình đỡ lo dùm cho ông Đức tiếp tục bị hại. Việc của mình đến đây coi như chấm dứt. Chị còn phải lo đi làm nữa chớ.

Tường Vân nghe hữu lý nên làm thinh.

Đến bữa trưa Tường Vân xuống lấy một phần cơm đem lên cho Lâm để chị bếp khỏi để ý. Còn Tường Linh xuống phòng ăn trước.

Bà Tường Lan đã vừa ra phòng ăn thấy Tường Linh bà nói:

- Mẹ đã nhận lời gả Tường Vân cho Dược sĩ Minh, phải chi việc của con đừng ngang trái thì lúc này con sắp về nhà chồng rồi.

Tường Linh vui mừng:

- con xem ý thì Tường Vân cũng có cảm tình với Minh lắm, chút nữa nó xuống mẹ báo tin chắc nó vui lắm.

Nhưng trái với ý của nàng, khi Tường Vân xuống, Tường Linh báo tin ấy Tường Vân có vẻ kém vui bảo mẹ:

- Con chưa muốn lấy chồng đâu.

Bà Tường Lan cười:

- Minh chịu đến đây ở rể, con khỏi xa mẹ lo chi?

Tường Linh cười theo mẹ:

- Mẹ để con làm bà mai cho...

Ba mẹ con ngồi vô bàn ăn vui vẻ, bà Tường Lan không ngờ trên lầu có một thanh niên bị giam cầm ở đó, Tường Linh vừa ăn vừa bảo em:

- Chị Ở nhà cho tới ngày mốt có đi đâu mới đi, vậy em làm bánh ăn và mượn ai cho chị vài cuốn truyện trinh thám, hoặc kiếm hiệp đọc chơi nhé. Tường Vân đang nghĩ đến cái hẹn tám giờ rưỡi sáng tại nhà hàng Continental của PHI DIệP, nàng vui vẻ cười bảo chị:...
<<1...7891011...38>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.000305s | View: 5222 (+2)

On C-STAT
pacman, rainbows, and roller s