watch sexy videos at nza-vids!
* Danh ngôn tình yêu: Yêu có nghĩa là đối xử với một ai đó tốt hơn tất cả mọi người, tốt hơn với cả chính bản thân mình.
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
HotGirls Siêu Quậy

HotGirls Siêu Quậy

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 9525 bình chọn



Trời…lớn tuổi sao? Ai đồn thông tin này vậy? Cháu con phơi phới chưa đủ 18 mà lại nói cháu già rồi sao? Mặc dù cháu chưa già nhưng cháu còn khó tính hơn cả những người ấy. Tiểu chuẩn làm việc của cháu rất cao nên chỉ những ai có tác phong chuyên nghiệp mới có thể làm việc cùng được. Không biết rồi mọi chuyện sẽ như thế nào đây? – Nó bật cười.

Vâng…cô đi theo tôi. – Bác Jim gật đầu công nhận. Qủa thật để làm nên một công trình vừa ý của vị tiểu thư nhà này thì hơi khó. Tiểu chuẩn về mọi mặt rất cao. Không bao giờ ngại về mặt đầu tư nhưng lại rất chú trọng vào khoảng thu lợi nhuận cũng như xác xuất thành công của một dự án chính là nó.

Bác Jim dẫn nó đến phòng kế toán rồi nói nó đứng ở ngoài, khi nào gọi hãy vào. Nó gật đầu đồng ý.

Jim bước vào phòng kế toán nơi mọi người đang tụm năm tụm bảy bàn tán. Có lẽ vẫn là chủ đề sôi nổi gần đây: người thay chiếc ghế trường phòng.

Khi thấy ông bước vào, tất cả mọi hoạt động đều dừng lại và chú tâm vào Jim. Dường như là đang chờ đợi câu giải thích. Ai mà không biết cơ chứ, Jim ...là cánh tay đắc lực của chủ tịch tập đoàn KWT.

Jim cất tiếng:

Chắc mọi người cũng đang rất muốn biết người nào sẽ đến thay hôm nay.

Hừ…chắc là đúng theo như lời đồn. Đó là một người lớn tuổi sao? – Một người phụ nữ lên tiến. Nó bên ngoài nghe mà bụm miệng cười.

Các vị lấy được nhiều thông tin nhỉ? Đây là một người có 2 bằng tiến sĩ của Mĩ và Úc về chuyên môn này nên mong mọi người sẽ giúp đỡ cô ấy.

Lấy được tới tận 2 bằng tiến sĩ thì chắc là lớn tuổi thật rồi. – Một cô gái kêu ca.

Có vẻ mọi người thành kiến với tôi quá nhỉ? – Nó chẳng chờ Jim gọi mà bước thẳng vào.

Cô là ai? – Một người đàn ông hỏi.

Xin tự giới thiệu. Tôi là Lâm Phương Nghi, người sẽ thay chức vụ trưởng phòng kế toán. – Nó nở một nụ cười thân thiện.

Thật là cô gái này? Các người nghĩ chúng tôi là ai mà lại để một con bé vắt mũi chưa sạch thế này hướng dẫn hả? – Một người đàn bà khó tính.

Phải đấy! Vậy chẳng phải là quá xem thường chúng tôi sao? – Một người đàn ông chen vào.

Nếu các người cứ tiếp tục như thế thì đừng trách chúng tôi đình công. – Một người khác lại quả quyết.

Phải đó. – Nhiều người tán đồng.

Đình công? Một ý nghĩ không tồi. Vậy thì mọi người hãy lập tức thực hiện điều đó đi. Hì…mọi người nghĩ…công ty cần mọi người sao? – Nó nói, giọng có chút mỉa mai.

Cô…!

Đừng nói nhiều. Nếu mọi người muốn nghỉ thì cứ việc. Tôi không quan tâm. Việc mọi người tự do nghỉ thế nào thì tuỳ mọi người, chỉ có điều là tôi thành thật nhắc nhở rằng: Biết bao nhiêu con người tài năng đang chực chờ có thể nhảy vào vị trí của mọi người. Đừng tưởng mình là giỏi, KWT không bao giờ thiếu nguồn nhân lực. Người nào bỏ thì sẽ có người khác nhảy vào. Đó là luật lệ từ trước đến giờ rồi. – Nó hơi cười.

Cô đừng lên mặt dạy đời bọn này. Cô đi làm được bao nhiêu năm, có bao nhiêu kinh nghiệm mà bày đặt nói này nọ? – Một cô gái cáu kỉnh.

Thế cô đi làm được bao lâu? – Nó hỏi ngược.

5 năm. – Cô gái thẳng thắn trả lời.

Vậy à? Thế cô có kinh nghiệm gì rồi? – Nó lại tiếp tục.

Ít nhất tôi cũng làm việc ở đây lâu hơn cô.

Chậc…kinh nghiệm tôi cũng chẳng nhiều. Chỉ từng giúp cho chủ tịch Vương Hải một thời gian, giúp D.E.A.T.H vài tháng, đang làm cho KK và cũng đang giúp cho chủ tịch KWT. Thế nào? – Nó tự tin nhìn.

Cô…nói thật? Cô bao nhiêu tuổi rồi? – Người đàn ông nhìn nó, hỏi.

Mọi ng
2000
ười không cần biết đâu và tốt nhất là cũng đừng nên biết. Tội chỉ có thể nói rằng: Tôi đang ở tuổi vị thành niên. – Nó nhếch môi.

Làm sao được? Dưới 18 tuổi thì làm sao được vào công ty làm cơ chứ? Vả lại mới từng ấy thì làm sao có được 2 bằng tiến sĩ? – Người phụ nữ tỏ vẻ không tin.

Tuỳ mọi người thôi. Tôi đã bảo là không nên biết mà. Thế nhé! Chúng ta đã tốn quá nhiều thời gian rồi. Bây giờ thì quay trở lại làm việc nào. Ai đó vui lòng đem toàn bộ sổ sách 6 tháng đầu năm vừa qua vào phòng hộ tôi. – Nó mỉm cười rồi bước vào phòng làm việc riêng của mình.

Mọi người nhìn nó bằng một ánh mắt chán ghét. Một con ranh vắt mũi chưa sạch mà cứ thích lên giọng dạy đời người khác. Để xem, nó làm việc như thế nào mà được tiến cử vào thay thế vị trưởng phòng kế toán trước đây. Không phải là đi vòng cửa sau đấy chứ? (Chị ấy mà biết mấy bác nói thế thì chuẩn bị quan tài đi!)

“Cộc…cộc…”

Mời vào! – Nó lên tiếng, mắt vẫn cứ đăm đăm nhìn vào màn hình laptop trước mặt. Những con số và những đường kẻ xanh đỏ không theo một hình dạng nào dày đặc màn hình. Nó đang theo dõi giá cổ phiếu của KK hôm nay. Vì vụ làm ăn vừa qua của KK khiến nó mất ăn mất ngủ đã thành công nên giá cổ phiếu đang tăng đáng kể.

Cô gái vừa cãi nhau với nó ban nãy ôm một chồng hồ sơ dày cộm đế...n đặt lên trên bàn nó, có vẻ là rất nặng.

Nó gập laptop lại, đẩy qua một bên, mỉm cười nhìn cô gái:

Cảm ơn. Chị tên gì?

Hử? Thoại Hy. – Cô khẽ cau mày rồi cũng trả lời.

Tên đẹp đấy. Cảm ơn vì đã đem vào giúp tôi.

Không có gì. Cũng bình thường thôi. – Hy nhún vai.

À…mà tháng vừa rồi công ty bị hụt tận 300 tỷ. Lý do là gì? – Nó để hai tay lên bàn.

Tôi không biết. Khoản thu chi đều được ghi rất chi tiết trong đây. Nhưng không hiểu sao đến cuối tháng khi kiểm kê lại thì phát hiện điều đó. – Thoại Hy lắc đầu.

Chi tiết? Những bản báo cáo thu chi thế này mà được gọi là chi tiết sao? Những con số này chỉ là dự trù chứ không hoàn toàn đúng. Vẫn ghi dư dả để tránh tình trạng thiếu dần trở nên một khoản tiền lớn đấy. – Nó liếc sơ tập hồ sơ đầu tiên rồi tức giận dằn mạnh xuống bàn.

Nhưng nếu ghi sát giá quá thì nếu xảy ra sự cố gì cũng rất khó để sửa chữa. Thêm vào đó nếu thiếu bên này thì làm sao có thể lấy cái khác bù vào? Chính vì thế ghi dư một chút vẫn sẽ dễ hơn. – Thoại Hy trình bày.

Nếu đó là cách làm việc của những người không chuyên nghiệp thì tôi cũng có thể bỏ qua. Nhưng một khi đã làm ở KWT thì phải thật xứng đáng. Sửa chữa lại báo cáo khó sao? Không phải là khó mà là lười không chịu làm mới đúng. Nếu chịu bỏ chút ít thời gian ra thì mọi chuyện nhanh chóng thôi. Còn thiếu à? Tôi có bảo phải lấy cái dư bù cái thiếu sao? Thiếu thì cứ trích thêm một khoản bù vào, có gì không được? Là tại mấy người không làm mà thôi. Đừng có đổ thừa tại khó khăn hay không thể gì cả. Lúc trước, các người làm việc thế nào tôi chẳng cần biết. Tôi chỉ biết rằng bây giờ tôi là trưởng phòng, mong mọi người tôn trọng cách làm việc mới này. Chi tiết nhất có thể! Đừng bao giờ để tôi thấy một bản báo cáo dư dả như vậy nữa, sát giá vào! – Nó giận dữ.

Cô có cần phải yêu cầu một bản báo cáo như thế không? Thật sự rất khó để chi vừa đủ tiền cho một dự án. – Thoại Hy nhìn nó.

Cần chứ. Tiêu chuẩn làm việc của tôi rất cao, những báo cáo phải gần như hoàn hảo và chính xác. Nếu cô và mọi người cảm thấy làm được thì ở lại, còn không thì tự động nộp đơn xin thôi việc đi! – Nó nói thẳng như tạt gáo nước lạnh vào mặt Thoại Hy.

…Vâng, tôi biết rồi. – Thaoị Hy nhìn nó, im lặng hồi lâu rồi trả lời.

Tốt! – Nó gật đầu hài lòng.

Vậy tôi xin phép ra trước.

Khoan đã! – Nó xem tiếp vài tập hồ sơ nữa.

Còn gì ạ? – Thaoị Hy nhăn mặt có vẻ khó chịu.

Cho tôi hỏi được chứ? – Nó ngước mặt lên.

… - Hy khẽ gật đầu.

Cô nghĩ sao về những người làm nội gián?Bán thông tin của công ty chúng ta cho những công ty khác? – Nó hỏi.

Dạ? – Thoại Hy khá bất ngờ trước câu hỏi.

Tôi nghĩ là mình không cần nhắc lại câu hỏi. – Nó nhếch môi.

Ưm…tôi không ưa những người như thế. Đó là những con người không có lòng tự trọng của bản thân. Sao lại phải làm nội gián để moi móc thông tin kia chứ? Nếu có đủ bản lĩnh và tài năng thì hãy tự mình đi theo những dự án quan trọng, như thế chẳng phải vừa khẳng định được tên tuổi của công ty, vừa hạ bệ được đối thủ sao? Sử dụng thủ đoạn không những hạ thấp nhân phẩm của bản thân, vừa muốn cho mọi người biết rằng tôi không có tài nên mới phải dùng thủ đoạn. – Thoại Hy chớp chớp mắt nói.

Tư tưởng của cô cao nhỉ? – Nó khẽ cười.

Không phải tư tưởng cao mà là đạo đức tốt. – Thoại Hy mỉm cười đáp lại.

Chắc vậy. Nếu thế thì được rồi, tôi nhờ cô giúp một chuyện được chứ? – Nó hài lòng nhìn Thoại Hy đầy vẻ chờ mong.

… - Thoại Hy nhìn nó khó hiểu. Bản thân là một trưởng phòng kế toán có mức lương cao cùng với học thức thuộc loại giỏi, nó cần một nhân viên quèn như Thoại Hy giúp điều gì kia chứ?

Nó ngồi yên một chỗ nghiên cứu rất kĩ từng tập hồ sơ báo cáo trong sáu tháng đầu năm vừa qua. Từng con số liệu cứ nhảy múa liên tục và khắc sâu vào trong bộ não nó. Nó cần phải tìm ra được kẻ đứng sau những rắc rối của KWT những ngày tháng vừa qua!...
<<1...5758596061...82>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.000593s | View: 9525 (+16)

On C-STAT