này càng lúc càng thú vị đây ! "
Ki Yul ngẩng lên nhìn đồng hồ rồi với tay tới chiếc điện thoại trên mặt bàn. " Đến lúc cần nói chuyện với cô nàng rồi ! "
Chương 3
" Xin lỗi, giám đốc Jin vừa ra ngoài gặp khách hàng rồi nên ngài có cần để lại lời nhắn không ạ ? "
" Không, cảm ơn ! " Ki Yul lạnh lùng đáp và dập máy.
Cô thư kí liền bấm số gọi cho Bora nhưng chỉ có tiếng tút dài đáp lại.
" Lát nữa gọi lại cho sếp vậy ! "
Bora sau buổi gặp mặt với khách thì liền lên xe quay về khách sạn. Trên đường đi, cô mở máy ra kiểm tra thì thấy có cuộc
gọi nhỡ từ máy bàn của thư kí Hwang. Bora bèn gọi lại:
" Có ai tới tìm tôi sao ? "
" Vâng, thưa giám đốc nhưng người đó không để lại tên và lời nhắn gì hết ạ ! "
" Tôi biết rồi ! " Bora tắt máy đi.
Cô vừa cầm lái vừa nghĩ thầm: " Chẳng lẽ tên này nhát gan dữ vậy sao ? Mình đã tính toán sai ư ? ".
Đang nghĩ ngợi mông lung thì chuông điện thoại lại reo.
" Alo ? "
" Chúng ta gặp nhau có được không ? "
Bora mừng húm : " Thiêng thật, vừa nghĩ tới hắn thì hắn đã gọi ình rồi ! ". Cô đáp:
" Được thôi, anh biết nhà hàng ở …. "
20 phút sau ….
Chiếc BMW đỏ chói của Bora đỗ lại trước 1 nhà hàng nhỏ. Cô thoáng thấy 1 chiếc Mercedes
đen bóng khá quen mắt đậu ở
bên đường. Đứng tựa vào nó là người mà cô đang chờ từ sáng – Oh Ki Yul. Bora tự tin bước tới gần anh:
" Đã để anh chờ lâu ! "
" Cô nghĩ gì mà lại chọn địa điểm như thế này !? " Ki Yul nói 1 cách khó chịu.
" Đi theo tôi ! "
Bora rảo bước vào bên trong nhà hàng, ra hiệu cho người đang đứng ở quầy. Người đó lập tức dẫn đường cho cô và Ki Yul
lên tầng 2. Khác với tầng 1 đông đúc, tầng 2 của nhà hàng này giống 1 quán cafe hơn. Rất yên tĩnh và vắng lặng.
Bora kéo lấy 1 chiếc ghế từ 1 bộ bàn ra ình và trỏ vào chỗ ngồi đối diện:
" Ngồi đi ! "
Nhân viên phục vụ hối hả lấy 2 ly nước đầy đặt lên bàn rồi vội vã rời đi. Bora giải thích:
" Tôi giữ 1 nửa cổ phần của nhà hàng này nên chỉ cần tôi muốn thì chúng ta có thể thoải mái bàn bạc ở đây mà không lo bị
những vị khách khác hay nhân viên ở đây làm ngắt quãng ! "
Ki Yul nói:
" Tôi đã lờ mờ đoán ra ý của cô ngày hôm qua nên hôm nay tôi tìm cô để thảo luận chi tiết hơn. "
" Tôi ngạc nhiên vì anh đồng ý với tôi hơi nhanh đấy ! " Bora cười khẩy, gác khuỷu tay lên thành ghế.
Ki Yul lấy từ đâu ra 1 tờ giấy rồi chậm rãi đọc:
" Jin Bora, 26 tuổi đã ngồi ở vị trí CEO của tập đoàn khách sạn Evergreen. Người thừa kế duy nhất của Chủ tịch Na Il Kyung.
Trong mắt khách hàng là người rất nhiệt tình, vui vẻ, dễ chịu, lịch sự. Với công việc thì rất cầu toàn, có phần hơi khắt khe.
Và với bà mẹ thì là cô con gái ngoan ngoãn, gọi dạ bảo vâng. Tôi tò mò không biết những chàng trai từng hẹn hò với cô và
mẹ cô có biết bản chất 2 mặt của cô không nhỉ ? "
Bora nở nụ cười nửa miệng và đối đáp lại lời của Ki Yul:
" Còn anh, đứa con trai biết vâng lời, ông sếp tài hoa, lịch thiệp của cấp dưới. Liệu có ai biết rằng anh thực chất là người có
tính cách rất khó chịu, ác khẩu, khoái động chạm đến chuyện riêng tư của người khác không ? "
" Cô biết gì không ? Được nói chuyện thẳng thắn với người cùng hội cùng thuyền đúng là rất thoải mái ! " Ki Yul mỉm cười.
Bora cầm ly nước lên nhấp 1 ngụm rồi nói tiếp:
" Đã tới đây thì chúng ta đã là người cùng trên 1 chiến tuyến, vì thế tôi muốn kiểm tra lại mục đích của anh 1 chút ! "
Ki Yul bình thản đáp:
" Bà mẹ tôi muốn tôi có thể đi đến hôn nhân với cô, người sẽ được thừa kế tập đoàn Evergreen, để tạo dựng cho tôi 1 chỗ
đứng vững chắc trong tập đoàn nhà tôi. Nói đơn giản hơn, tôi cần cuộc hôn nhân này chống lưng cho tôi đương đầu với
những người họ hàng đang muốn nhắm vào vị trí của tôi. Tôi không mong sẽ mất thời gian vào cái gọi là tình yêu để đạt
được cuộc hôn nhân sẽ giúp ích cho tôi. Cô không phải là tuýp người của tôi, cô hiểu chứ ? "
Ki Yul hất hàm về phía Bora :
" Tất cả những người cô từng hẹn hò có thể hỗ trợ cho cô nhưng tại sao … "
Bora ngắt lời anh:
" Bọn họ sinh ra trong những gia đình có quyền có thế thật nhưng thực chất chỉ là những tên thiếu não, vô tích sự, ăn bám
vào thế lực gia đình. Tôi cần là cần 1 người có đầu óc, có thể phục vụ cho lợi ích của tôi cơ ! "
Ki Yul cười nhạt:
" Có vẻ như đại tiểu thư đây cũng không hứng thú với tình yêu đích thực cho lắm ! "
Bora cười lớn :
" Tình yêu không mang lại bất cứ lợi ích kinh tế nào hết. Yêu nhau chán chê rồi khi bước vào sảnh đường nói " I do " thì kể
như từ lúc đó, tính yêu đã được đặt dấu chấm hết và cái còn lại chỉ là trách nhiệm và nghĩa vụ mà thôi. "
Cô nhoài người tới gần bàn hơn:
" Anh nên biết tôi chỉ cần hôn nhân như 1 phương tiện cho tôi tư cách ngồi ngang hàng với các lão làng trong giới tài phiệt.
Không hơn. "
Ki Yul gật gù tán thành:
" Có vẻ như 1 phụ nữ đã lập gia đình dễ được chấp nhận hơn là 1 cô nàng độc thân non nớt. "
Bora lục túi xách lấy ra 1 chiếc bút và 1 tờ giấy đặt lên mặt bàn.
" Tôi và anh đã hiểu rõ bản chất của người kia trong khi người ngoài thì không. Và đương nhiên chúng ta không thể đi đến
hôn nhân như cách người khác vẫn làm. Vậy thì tại sao chúng ta không bắt đầu 1 cuộc chơi khăm nhỉ ? "
" Cô cần 1 bản cam kết sao ? "
Bora cúi xuống hí hoáy viết lên tờ giấy kia. Ki Yul ngồi đối diện cô sốt ruột chờ đợi.
Xong đâu đó, Bora nói :
" Anh thấy sao ? 3 tháng cho thời gian tìm hiểu và 6 tháng sau đám cười chúng tasẽ kí đơn ly hôn ? "
Ki Yul ngồi thẳng lưng hơn 1 chút, chỉ vào tờ giấy:
" Dự trữ thêm khoảng 2 tuần cho những phát sinh đột xuất. "
Bora lúi húi bổ sung vào. Cô nghĩ ngợi 1 lúc rồi nói tiếp :
" Nhưng sau khi cưới thì tôi nghĩ chúng ta cần ra ở riêng. Sống chung với mẹ anh dễ lộ lắm ! "
Ki Yul gật đầu.
" Và tôi cần nói trước chúng ta nên sống ở 2 phòng riêng. Tuyệt đối không có bất cứ quan hệ nào khác như các cuộc hôn
nhân bình thường. Và trong giai đoạn 2 của hợp đồng thì nhớ cho không có chuyện cặp bồ với người khác đâu đấy ! Tôi
không muốn mang tiếng cắm sừng chồng hay bị cắm sừng đâu ! "
" Được thôi ! " Ki Yul thắc mắc, " Nhưng 6 tháng có quá ít không đấy ? "
" Với 3 tháng hẹn hò gấp gáp rồi cưới thì 1 cuộc hôn nhân ngắn ngủi trong 6 tháng sẽ khiến cho người ngoài khó mà nghi
ngờ được. " Bora nói, " À … Tôi hiểu rồi ! Giám đốc Oh Ki Yul không tự tin rằng 6 tháng là đủ để củng cố lại địa vị của mình
ư !? "
Ki Yul thấy hơi nóng mặt trước lời khiêu khích của cô. Anh thẳng thừng kết luận:
" 6 tháng thì 6 tháng ! "
" Mà tôi thấy nếu ly hôn vì nguyên nhân không hợp nhau thì phải có 1 người chịu trách nhiệm. Người khác sẽ nhìn tôi thế nào
nếu Jin Bora này là người bỏ chồng !? "
Ki Yul lập tức hiểu ra ý của cô. Anh giãy nảy lên:
" Cô đùa à !? Chẳng lẽ tôi lại phải mang tiếng là tên bỏ vợ sao ?! "
" Chuyện này sẽ bàn lại sau. " Bora vội xí xoá.
Bản hợp đồng về cơ bản đã được hoàn thành. Giờ chỉ còn việc kí vào là xong. Bora nhanh chóng điền vào phần trống phía
trên tên mình và đẩy tờ giấy về phía Ki Yul.
Ki Yul đọc kĩ lại nội dung của bản cam kết này rồi với lấy chiếc bút kí vào bên cạnh chữ kí của Bora.
Sau đó, Bora chìa tay ra trước mặt anh:
" Mong anh hãy hợp tác tốt nhé, đối tác ! "
" Cô cũng thế, đối tác ! "
1 cái bắt tay cho việc hoàn thành bản hợp đồng kì lạ nhất.
Kể từ lúc đó, 2 con người hoàn toàn thờ ơ với tình yêu, hay cuộc sống gia đình đã bắt tay nhau "loè" tất cả người xung quanh
để đạt được cái mà họ mong muốn. Rắc rối cũng bắt đầu từ đây ….
Chương 4
Ki Yul và Bora cùng bước ra khỏi nhà hàng đó. Trên đường ra lấy xe, Ki Yul thắc mắc hỏi:
" Có đúng cô 26 tuổi thật không đấy ? "
Bora quay lại:
" Thật. Tôi cần ăn bớt vài tuổi làm chi ? Có cần tôi trình giấy chứng sinh cho anh coi không ? "
" Nếu đúng thế thật thì chịu khó gọi tôi bằng anh đi. Vì tôi hơn cô 2 tuổi mà ! " Ki Yul mỉm cười.
Bora vênh mặt lên:
" Còn khuya ! Chưa biết cái đầu ai hơn ai đâu ! "
" Có những người chỉ ra đời kém người kia có 1,2 phút thôi mà đã phải chịu phận làm em rồi trong khi cô thua tôi tới 2 tuổi
thì có lý nào lại ngang hàng với tôi !? "
" Anh đừng có nằm mơ giữa ban ngày ! "
" Vậy thì cô có muốn lấy lại chìa khóa xe của mình không ? " Ki Yul lắc lắc 1 chùm chìa khóa quen thuộc trong tầm mắt của
Bora đầy đắc thắng.
Bora vội vã lục lại túi áo: " Quái ! Hắn lấy nó từ lúc nào thế nhỉ ? ". Cô nghiến chặt răng tức giận:
" Trả lại cho tôi ! "
Ki Yul giơ chùm chìa khóa lên cao hơn, đủ để Bora cho dù đang đi giầy cao gót cũng không với tới được.
" Ngoan ngoãn gọi anh đi ! Cô không cao bằng tôi đâu ! "
Hết kiên nhẫn nổi, Bora đành " chơi xấu ". Cô bất ngờ tung cú đá chết người vào ống quyển của Ki Yul. Và:
" Úi mẹ ơi ! "
Bora nhanh tay giật lại chùm chìa khóa, cười đắc thắng:
" Bây giờ thì ai hơn ai !? "
Cô 3 chân 4 cẳng chạy vào trong xe và nổ máy. Ki Yul đau đớn hét lên:
" Jin Bora ! Cô đứng lại cho tôi ! "
Ki Yul khập...