* Danh ngôn tình yêu: Thà rằng yêu em mà đau khổ còn hơn cả 1 đời ta không biết em.
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Đọc truyện Đồ điên

Đọc truyện Đồ điên

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 3316 bình chọn


- Thế thì sao?
- Nhưng cách đây 2 tháng trước cũng có kẻ tự nhận là Zen
- Cái gì?
- Cô đã hiểu được vấn đề rồi chứ?
- Không thể nào có chuyện đó
- Vì biết đó là không thể nên tôi mới đi gặp cô để hỏi rõ
- Tại sao lại hỏi tôi
- Vì cô là bạn thân duy nhất của Zen nên tôi nghĩ Zen thật cô sẽ biết
- Ôi trời !! - Lizze ôm đầu

~ 1 lát sau ~
- Giờ thì anh biết ai là thật rồi chứ?
- Ừm cảm ơn cô
- Không có gì nhưng tôi cảnh cáo anh, đừng làm Zen khóc bất cứ lần nào cả, tôi không cần biết vì lí do gì nhưng Zen nó có lòng tự trọng rất lớn đừng phá hỏng nó, anh hiểu chứ..
- Cô giống như bảo mẫu khó tính vậy
- CÁI ZỀ
~ Trường học ~
Tan học, nó lấy vội cái xe đạp phi ra cổng trường, bỗng nhiên Kai chặn lại. Nó nhăn mặt :
- Tránh ra
- Nói chuyện 1 lúc chứ ?
- Không!!!
- Đúng là Zen thiệt rồi, bà chằn lửa
Nó cáu
- Có tránh ra không thì bảo
- Nói chuyện với anh đi , 1 chút thôi
- Đã bảo không là không mà
- Khó tính thật
Kai nhấc bổng nó lên, rồi hét lớn :
- Nếu em không chịu nói chuyện với anh thì anh sẽ hét to lên cho cả trường này biết anh và em quen nhau
- Thế thì sao? Cứ hét nếu anh thích, tôi sẵn sàng giết chết đứa nào dám nghe đấy - nó cười thâm độc
Tất cả mọi người đứng đó đều lạnh sống lưng và cố tránh xa chỗ nó
- Ồ thế sao? Vậy sẽ thế nào nếu anh nói với bà em
Nó tím mặt
- Anh sao biết nhà tôi chớ
- Sao lại không? Nhà em ở số xx đường xx chứ gì
Nó ngạc nhiên cố gắng nhảy xuống
- Thôi được rồi nói thì nói
- Quả nhiên điểm yếu của em là bà
~ Qúan cafe ~
- Sao anh muốn nói gì?
- Em.....hẹn hò với anh nhé!!
Nó cười nhếc mép
- Không phải mấy ngày trước anh còn không nhận ra tôi sao? Giờ còn đòi hẹn hò, anh có vấn đề về thần kinh hả?
- Anh xin lỗi vì đã không nhận ra em đó là vì 1 số lí do riêng thôi
- Lí do riêng? Lí do là anh không muốn thừa nhận 1 nhỏ nhà quê như tôi là bạn anh, hay...vì......anh đã quên lời hứa lần đó - nó ngập ngừng
- Không bao giờ anh có thể quên em và cả lời hứa năm đó.
- Vậy tại sao? tại sao anh lại không nhận ra tôi, kể cả 1 chút - nó bật khóc
- Đó là vì....
Chưa kịp để Kai nói gì, nó đã lao thẳng ra cửa. Kai vội nắm lại cổ tay nó :
- Đừng khóc, Zen của anh đâu có yếu đuối như thế.
- Tôi đâu có khóc
- Có kìa.
- Không có
- Có mà anh chắc đấy
- ĐÃ BẢO LÀ KHÔNG CÓ - nó hét lớn đến nỗi cả quán giật mình
Chương 17

Nó lấy cái xe đạp, vội vàng lao ra ngòai
- Bà ơi cháu đi làm nha
Lao nhanh nó cố lao nhanh nhất có thể, bỗng nhiên có chiếc ô tô chạy về phía nó....
~ 1 lúc sau ~
Nằm trên giường cấp cứu, nó mắt nhắm mắt mở rồi ngất lịm đi........
Nó tỉnh dậy trên giường bệnh, cất tiếng hỏi :
- Đây là đâu?
- Em tỉnh rồi à, đây là bệnh viện - chị y tá cất lời
- Uả sao em lại ở đây ?
- Em không nhớ gì sao?
Nó cố nhớ lại khỏang khắc đó, nó bị 1 chiếc ô tô đâm thì phải, chân nó lúc này đau nhói. Bỗng, Kai bước vào
- Em tỉnh rồi sao
- Sao anh lại ở đây?
- Lúc em bị tai nạn anh là người đưa em vào bệnh viện, em không nhớ sao?
- Vậy à!! Cảm ơn
Đúng lúc đó, Lizze bước vào, mặt lo lắng
- Zen......Zen mày không sao chứ?
- Không!!
- May quá tao cứ tưởng mày không qua khỏi chứ. Mày có biết tao lo lắng cho mày lắm không.
- Vâng, cảm ơn cái sự lo lắng của mày.- nó mặt căm phẫn
- Hỳ hỳ, mà mày đi đứng cái kiểu gì mà lại tai nạn thế.
Nó chưa kịp nói gì thì hắn bước vào :
- Óc heo có khác, đi đứng cũng không biết lối.
- CÁI ZỀ - nó cáu - Tôi đi đứng vậy đấy còn hơn cái đồ....đồ.......đồ....máu lạnh.....đồ.....đồ.....đồ.....khùng.....đồ.....đồ.....đồ.....vô tâm......
- Thiệt tình, bây giờ đi đâu cũng có fan là thế nào, hí hí - hắn cười đắc ý
- Fan á, có dở hơi mới là fan của anh
- Chứ không phải ai đó cũng là fan của tôi à?
- Ai ? Đâu? Đứa nào khùng thế
- Cái con nhỏ nằm trên giường đang to mồm kia kìa
Hắn vừa dứt lời, cả phòng cười rộn lên khiến nó đỏ mặt xấu hổ.
~ Vài ngày sau ~
Ngày nào Kai cũng đến thăm nó và kể cả hôm nay cũng vậy. Kai bước vào phòng bệnh hỏi thăm
- Em đã đỡ hẳn chưa?
- Nè tui hỏi anh 1 câu nhá
- Em hỏi đi!! - Kai cười
- Ngày nào anh cũng đến đây không thấy phiền sao?
- Không, chăm sóc em thì có gì mà phải phiền
Nó cười nhạt, Kai cất lời :
- Zen.....
- Hả?
- Làm bạn gái anh nhé!
- Khùng à?
- Anh nói thật đó
- Không!!
- Tại sao? Chẳng phải lúc trước và ngay cả bây giờ em vẫn có tình cảm với anh sao?
- Hồi nào? - nó đáp lại
- Chứ không phải vì anh tại sao em lại khóc?
Nó ngập ngừng
- Cái đó.....Đúng là lúc trước và ngay cả bây giờ tôi vẫn còn tình cảm với anh nhưng......dường như tâm trí của tôi và ngay cả trái tim không còn hướng về anh nữa, nó không còn đập mạnh khi nhìn thấy anh, không còn cái cảm giác....của ngày xưa.....Yêu thật lòng 1 ai đó thì sẽ rất khó quên...nhưng tôi sẽ tập quên.... tập quên..... - nó cố lẩn tránh ánh mắt của Kai
- Anh hiểu rồi - Kai bước ra ngòai buồn rầu
Kể từ hôm đó Kai không còn đến thăm nó. Căn phòng bệnh vốn lạnh lẽo nay lại càng lạnh lẽo hơn, Lizze và bà vẫn thường xuyên đến thăm nó nhưng cái cảm giác cô đơn vẫn không thể hết , hình như nó không thể quên được ai đó, cái nụ cười, cái cử chỉ dịu dàng đó, cái ánh mắt...... và cả hình bóng. Nó đang tự lừa dối bản thân, rõ ràng còn rất thích người đó, rất nhớ mà sao không thể cầm chiếc điện thoại và gọi.....
~ 2 tuần sau ~
Nó suất viện, chân nó vẫn còn chưa lành hẳn nhưng nó muốn về nhà thật nhanh với bà....
Vừa về đến nhà nó lao ngay vào lòng bà, bà nhẹ vuốt tóc nó :
- Cái con nhỏ này đi đứng cũng hậu đậu.
- Hỳ, thì tại cái người đó chứ bộ, ai biểu lao vô cháu làm chi đã vậy còn không thèm xin lỗi.
- Thôi tôi xin cô, lí sự hoài.
Nó cười láu cá,
- Bà ơi, nếu như mình thích 1 ai đó thật lòng mà lại không muốn cho người ta biết nhưng mỗi lần nhìn thấy người ta là lại bối rối mặc dù ngòai miệng nói không thích thì phải làm sao ạ ? - nó ngập ngừng
- Sao cháu lại hỏi vậy? Bộ thích ai rồi à.
- Dạ không không đâu có, cháu hỏi chơi thôi mà - nó giật mình
- Bà nghĩ khi thích 1 đó thật lòng thì không nên che giấu cảm giác mà hãy nói thật cho người ta biết . Vì đôi lúc che giấu cảm xúc không phải là 1 cách tốt, nó có thể đem lại cho cháu cảm giác nhưng nó cũng có thể khiến cho cháu đau khổ....
Nó lẳng lặng mà không nói gì cả.....trong đầu nó thóang suy nghĩ......
Chương 18

Hắn bước vào bar với nụ cười chết người . Lại gần và ngồi cạnh thằng bạn, hắn bắt chuyện :
- Chờ tao lâu không?
- Mày đến hơi muộn đấy.
- Thông cảm đi bấy bề, tao có việc riêng mà - hắn cười gian trá
- Mày thì lúc nào chả thế!!
Đúng lúc đó, 1 cô gái bước vào, khuôn mặt quyến rũ với thân hình bốc lửa cô ta hút hồn bao gã con trai gần đó. Hắn ngạc nhiên
- Nhỏ...nhỏ đó....
- Sao nào bị nàng hút hồn rồi chứ gì?- thằng bạn ngồi cạnh vỗ vai hắn
- Mày đang nói lảm nhảm gì đấy, tao chỉ thấy cô ta giống với 1 nhỏ bánh bèo tao quen thôi.
- Nhỏ nào thế? Xinh không?
- Nhiều chuyện,
- Dian công tử nhà ta cuối cùng cũng tìm thấy công chúa rồi sao?
- Vớ vẩn..
- Sohy chắc giờ vui lắm vì cuối cùng mày cũng đã tìm thấy công chúa...
Hắn im lặng, không đáp lại. Bỗng, cô gái đó bước đến
- Chào! Làm quen chứ
- Được thôi - hắn cười
- À mà hình như tôi đã gặp anh ở đẩu rồi thì phải?
- Có à?
- Tôi nhớ ra rồi, là hôm đó. Hôm đó anh đi với 1 nhỏ trong rất giống tôi...
- Cô cũng nhớ thật ha
- Uả mà cô gái đó là ai vậy? Bạn gái anh à?
- Nhỏ bánh bèo đó hả....cô nghĩ sao vậy.
Cô ta ghé sát vào mặt hắn :
- Cũng đúng ha, cô ta ngòai khuôn mặt giống tôi thì đâu có gì bằng tôi...
- Vậy sao? - Hắn cười

~ Ngày hôm sau ~
Hắn đến trường thì 1 đám con gái bu quanh hắn, ( chắc là vì chàng đẹp trai quá đây mà ^^ ) . Bỗng nhiên, cô gái hôm trước bước ngang qua hắn, hắn cố gắng thóat ra khỏi đám con gái đó và kéo vai cô ta lại nói :
- Sao cô lại ở đây?
- Tôi học ở đây mà!
- Học ở đây??
- Ừ
- Học sinh mới à?
- Sao anh biết
- Đóan vậy thôi.
- Thế anh có biết lớp 11A2 không?
- Cô tìm lớp đó làm chi?
- Tôi học lớp đó mà.
....
~ Tại lớp học ~
Gíao viên bước vào :
- Lớp ta từ nay sẽ có 1 học sinh mới.
Gíao viên chủ nhiệm vừa dứt lời thì 1 cô gái bước vào ....Cả lớp đều ồ lên vì vẻ ngòai cô ta rất giống nó, nhất là khuôn mặt, giống đến từng centimet. Nó chẳng để ý.....
.......
~ Tan học ~
Nó tung tăng hớn hở dắt xe đạp ra khỏi cổng trường.
- Hình như đó là cái tên dở hơi Dian mà - nó tò mò và nhìn về phía hắn
- Mà sao hắn lại đi cùng nhỏ chuyển lớp sáng ngày nhỉ? Chả có nhẽ
Những ý nghĩ đen tối trong đầu nó suốt hiện, nó lắc đầu :
- Không thể nào. Hay là mình theo dõi hắn ta, biết đâu lại vớ được chứng cứ bắt hắn làm tay sai cho mình để trả đũa, hí hí
Không suy nghĩ gì nữa, nó phóng thẳng xe đạp đi theo hắn. ...
<<1...45678...25>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.000605s | View: 3316 (+1)

On C-STAT
XtGem Forum catalog