80s toys - Atari. I still have
* Danh ngôn tình yêu: Tình yêu bắt đầu với nụ cười, lớn lên với nụ hôn, và kết thúc bằng giọt nước mắt.
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Say Đắm Một Nàng Mèo

Say Đắm Một Nàng Mèo

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 4924 bình chọn


Ta đã đến đâu rồi?
Đôi mắt Ôn Tâm khẽ động đậy, ngước lên hướng phát ra tiếng nói, thình lình chạm phải hai ánh mắt từ trên cao nhìn xuống.
“Á…”
“Á…”
Hai cô bé xinh đẹp mặc trang phục cổ trang bỗng cùng lúc hét lên, oang oang rung động cả đôi tai cô, cô bất giác đưa tay lên bịt lỗ tai…
Á!
Đây..đây là cái gì? Vuốt mèo….Cô sờ lên trên, cào xuống dưới, nện sang trái, khua sang phải, là mơ, chắc chắn là một giấc mơ! Ôi, đau chết đi được, đang tỉnh mà. Cô lại cúi đầu nhìn xuống, bàn tay cô đã biến thành vuốt, vuốt mèo?!
“Đông…Đông Mai, cô nhìn nó đang làm gì kìa? Có phải là bị –thi biến rồi không?! ” Thu Cúc vốn dĩ nhát gan muốn chết, sợ hãi hét to.
Tục ngữ có câu, phụng hoàng tái sinh gọi là Niết Bàn, gà rừng tái sinh chính là thi biến.
“Nói bậy! Đừng tự hù dọa bản thân, theo tôi thì đây chỉ là hồi quang phản chiếu. ” Đông Mai rất trấn tĩnh, khom người xuống, dùng tay thử đụng vào con mèo chết đi sống lại.
Ôn Tâm đột nhiên chớp chớp mắt, vẫn chưa hoàn hồn khỏi cơn kinh ngạc cực độ này. Một hồi lâu sau đó mới triệt để tỉnh ngộ, cô loạng choạng đứng dậy, hoang mang muốn cầu cứu hai người trước mắt, nhưng phát hiện ra rằng mình chỉ phát ra những âm thanh “Meo meo”.
Á, cứu tôi với! Sao cô lại biến thành một con mèo rồi?
Cô cố sức hét to, nhưng vẫn chỉ là âm thanh “Meo meo meo”, Oa…Phải làm sao đây? Cô bỗng rất muốn khóc.
“Còn, còn bảo là không phải thi biến? ” Thu Cúc phát ra âm thanh run rẩy, “Con súc sinh này, tôi chăm sóc nó bấy lâu nay, chưa hề nhìn thấy nó động đậy bao giờ. ” Cô sợ quá lùi ra sau một bước.


Đông Mai hơi nhăn mày, “Tôi cũng chưa nhìn thấy bao giờ, nhưng nhìn dáng vẻ nó trông cũng khỏe lắm, chẳng bị gì cả, có thể vừa nãy nó giả chết? ”
“Thế à? ”
“Ừ… Cũng có thể chúng ta tắm cho nó, nó bị kích thích, nên đột nhiên trở nên hết lười biếng rồi? ”
“Vậy sao? ”
Đông Mai bất mãn nhìn dáng vẻ nhát gan c

ủa Thu Cúc, bảo: “Cô sợ gì chứ? Nó chỉ là một con mèo, đâu thể ăn thịt cô, vậy mà cũng sợ à? Thiếu gia biết nó chưa chết, nói không chừng còn ban thưởng cho chúng ta nữa kìa. ”
“Có thật không? ” Thu Cúc nghe từ “Thiếu gia”, đôi mắt ánh lên sắc màu rực rỡ, gương mặt hơi e thẹn, chẳng còn tí lo sợ gì nữa.
Đối với sự ảo tưởng si tình của cô ta, Đông Mai nhìn thấy cả, cười khinh thường, rằng: “Chắc chắn rồi! Thiếu gia thích nhất là con mèo này…”
“Này! Các người có thể đừng phớt lờ ta được không, ta lạnh quá rồi này, có thể lau giúp cái thân mèo này của ta không? Nếu ta mà ngã bệnh, chẳng phải là các người cũng khó lòng ăn nói với thiếu gia gì đó sao? ” Ôn Tâm sang sảng thốt ra nhưng sau cùng cũng chỉ là tiếng meo meo, chẳng ai hiểu, tất nhiên cũng chẳng thể nào thu hút được chú ý của bọn họ.
Sau khi Ôn Tâm thử vài lần, nản lòng rũ đôi tai mèo xuống, vung vẫy nước dính trên người, tranh thủ lúc họ còn đang tranh luận bên đó, dò thám bốn bề xung quanh. Bỗng dưng, một nơi không xa có một chiếc chậu gỗ to đã thu hút ánh nhìn của cô.
Rốt cuộc hiện giờ mình đã trở thành hình dạng gì nhỉ?
Ôn Tâm chần chừ khá lâu, mới đỏng đa đỏng đảnh đi tới bên chiếc chậu, nhìn vào trong đó, cô bỗng cứng đờ người như vừa nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng nào đó.
Một cái đầu to và tròn tròn y hệt tấm thớt, thân mình béo ú và thô như thùng nước, bốn chân ngắn củn cỡn như bốn cột trụ lùn chống đỡ mái nhà nặng trĩu. Một cái đuôi xù xì như chiếc chổi đang ve vẩy sau lưng.
Trời ạ!
Tiếp đó cô phát ra tiếng mèo kêu thảm thiết: “Meo eo~~~~~”
Con mèo đen chết tiệt đó!
Khí huyết Ôn Tâm bùng lên, trước mắt tối sầm, ngã nhào về phía bên trái…Rầm!
“Tiểu Bạch ngất rồi! ”
“Nhanh, nhanh, thông báo với u quản gia nhanh lên! ”
Trời ơi!
Đất hỡi!
Cô phải sống thế nào đây!
Người ta vượt thời gian đều biến thành mỹ nữ, tại sao cô lại biến thành một con mèo, lại còn là một con mèo xấu hết chỗ chê, béo tròn ục ịch?!
Oa oa oa, có ai dạy cô biết nên làm thế nào không?
Oán than ca cẩm? Trách trời trách đất? Gào khóc thảm thiết? Đòi sống đòi chết?
Những chiêu này cô đều thử cả rồi, thậm chí còn nhắm tịt mắt, bịt kín tai, vùi đầu ngủ.
Ha! Cô còn ngốc nghếch nghĩ rằng nếu đây chỉ là một cơn ác mộng thì khi tỉnh dậy, chuyện cô biến thành mèo cũng sẽ tan biến như mây khói, nhưng một ngày trôi qua, hai ngày trôi qua, ba ngày lại trôi qua…cô vẫn ở đây!
Cô tự thấy mình không phải loại người bi quan, ngược lại, cô thích cười, thích khóc, thích chơi, còn thích mơ mộng ảo tưởng, thích đùa vui cùng bạn bè, thích trò chuyện thoải mái và quây quần bên gia đình. Nên dù không biết làm thế nào cũng phải đành chấp nhận, suy cho cùng cô vẫn phải đối diện với hiện thực.
Con người ai cũng khó tránh khỏi có lúc bị người khác chơi xỏ, biến cố chợt ập xuống đầu, thậm chí còn gặp phải đả kích bảy mươi hai biến, không ngốc cũng khờ, không khờ cũng xỉu, không xỉu thì đành tỉnh táo thôi.
Hứ! Ta trù ẻo ngươi!
Con mèo đen khốn khiếp sẽ bị trời tru đất diệt đó!
Dám lừa gạt bà cô này à, nếu có thể, mỗi ngày cô sẽ cần cù trù ẻo nó 1000 lần, à không, 10000 lần!
Nói gì mà không thay đổi giới tính? Ừ thì không thay đổi, nhưng từ nữ trong nam nữ quá độ thành cái trong đực cái!
Nói gì mà làn da phải trắng, một làn da trắng che ba khuyết điểm? Ừ, đúng là rất trắng, cả người toàn lông trắng không nhuốm một tí màu nào hết!
Nói gì mà phải có dáng vẻ đàng hoàng? Ừ, rất đàng hoàng, nhưng cái đàng hoàng mà cô nói là đẹp cơ, không phải tròn mũm mỉm như thế này!
Nói gì mà phải có tiền, có thế, chỉ cần nằm hưởng phúc, không phải chịu khổ chịu tội? Ừ! Về điểm này thì càng không phải bàn cãi rồi. Đã bao giờ nghe nói mèo có phòng riêng của mình chưa? Đã nghe nói đến mèo được cho ăn sơn hào hải vị không? Đã nghe nói mèo có người hầu kẻ hạ riêng không? Hoàn toàn chẳng nói quá một chút nào, không phải những lời nói thổi phồng, mà đây là hiện thực. Vả lại, người hầu hạ nó còn là hai đại mỹ nhân, một tên Thu Cúc, một tên Đông Mai, chuyên phụ trách hốt phân, lau nước tiểu, tắm rửa, đút cơm, chà lưng, mátxa, thậm chí còn “Dưỡng lão và lo ma chay” của nó nữa!!!
Cái, tên, khốn, đó!
Nếu để cô tóm được nó, cô nhất định sẽ lột da nó, rút gân nó, uống máu nó, gặm xương nó…Ừm, cô không ăn thịt mèo.
Mặc kệ, tóm lại là cô đã rút khỏi hội yêu mèo rồi, thẳng chân tiến bước vào hội căm thù mèo, hội ngược đãi mèo, từ nay về sau, chỉ cần nhìn thấy một con sẽ đập một đập con, nhìn thấy hai con sẽ đập một cặp….
“Meo! Á! Đau quá! ”
Ôn Tâm đang nằm cuộn tròn sưởi ấm trên tấm thảm, mơ thấy ăn thịt con mèo đen đã thét lên một tiếng đau đớn, sau đó trừng mắt liếc qua, lừ lừ lườm chủ nhân bàn tay đó.
Thu Cúc sửng sờ, tự dưng co rụt đôi vai, bởi vì có chút sợ hãi, lực tay cũng mạnh thêm rất nhiều, đè đến nổi Ôn tâm không thở nổi.
Phẫn nộ! Ôn Tâm cắn răng chịu đựng, ánh mắt trừng trừng.
Mỗi sáng sớm, cô rất đáng thương vì bị cô tì nữ Thu Cúc đó dùng sức ấn chặt, đau chết đi được! Kiểm tra sức khỏe có cần như vậy không, dù giờ đây cô đang là con mèo, nhưng cũng có quyền của mèo chứ, họ lại dám đối xử tàn bạo với một động vật nhỏ nhắn, đáng yêu vừa khỏi cơn bệnh?
“Thích đại phu, nó…thật sự nó không có bệnh gì rồi à? ” Thu Cúc chần chừ hỏi.
Nhìn thấy con mèo lúc thì nhe răng nhếch mếch, lúc thì xếch môi trợn mắt, lúc thì giương nanh khoe vuốt, lúc thì ánh mắt hung hãn, Thu Cúc tự dưng sợ hãi trong lòng.
Tư sau khi con mèo mập này vùng vẫy chết đi sống lại, cảm giác hoàn toàn khác hẳn trước kia, hành vi trở nên rất kỳ quặc. Thí dụ như có khi vô duyên vô cớ lại ngất đi, thỉnh thoảng hay kêu gào, có lúc thì lại giống như hiện giờ, dùng đôi mắt hai màu, một xanh lam, một xanh lục nhìn cô trừng trừng, ánh mắt như đang nói: “Ngươi hãy nhớ đấy! Ngươi chết chắc rồi! ”
Khiến cô giật thót cả người.
Con mèo lười ngày xưa đâu rồi nhỉ? Nó lười đến nỗi không thèm mở mắt!
“Ừ, chẳng có bệnh tật gì, rất khỏe mạnh! ” Thích đại phu ung dung buông lỏng con mèo, không bằng lòng xua xua tay, sau đó vuốt vuốt chòm râu dê rất cá tính của mình, bắt đầu thu thập y cụ.
Thu Cúc trợn tròn mắt, “Nhưng…Thích đại phu, lần trước ngài nói nó sống không lâu nữa, kết quả tới giờ nó vẫn chưa chết. ”
Chòm râu dê của Thích đại phu khẽ run lẩy bẩy, “Thu Cúc, con a đầu này cố tình khó dễ với lão phu đúng không? Ta đã nói cả trăm lần rồi, ta là đại phụ trị bệnh cho người, không phải trị bệnh cho súc sinh! ”
“Nhưng thiếu gia nói người là….” Thu Cúc không sợ chết khẽ giọng lầm bầm.
“Ngươi, ngươi …” Thích đại phu thính tai nghe thấy, tức tối trừng mắt, thổi chõm râu lên, gương măt già nua đỏ bừng lên, có cảm giác trông như đang dở khóc dở cười.
Ôn Tâm thừa cơ đứng dậy, gần như nheo đôi mắt lại, lắc lư thân hình béo mập rồi tìm một góc thoải mái, không bắt mắt, lười nhác nằm sấp xuống, vẻ mặt bình chân như vại, chẳng thèm đếm xỉa. Đôi chân ngắn cũn cỡn đã không còn nhìn thấy sau khi cô nằm xuống, nó giấu trong bộ lông dày màu trắng....
<<12345...24>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.000448s | View: 4924 (+4)

On C-STAT