XtGem Forum catalog
* Danh ngôn tình yêu: Chân lý cuối cùng của ở cuộc đời này là tình yêu có nghĩa là sống và sống là yêu
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Đặc Công Hoàng Phi - Chương 71 - Hết

Đặc Công Hoàng Phi - Chương 71 - Hết

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 16823 bình chọn



Các loại màu sắc và đan dược cùng cấp độ đều lần lượt ra lò.

Dưới tam phẩm, trung tam phẩm, trên tam phẩm đều có.

Bất quá, dựa theo độ bóng loáng của đan dược, ngửi thấy mùi thơm, xem xét độ tinh thuần, thì không ai có bằng nổi cấp bậc của Vũ Phỉ và Vô Hoa.

“Cùng là đan dược trên tam phẩm, nhưng Phi Long đan của Vô Hoa cao hơn một bậc so với Ngưng Hương đan của Vũ Phỉ.”

Ngồi trên ghế chủ vị, lão nhân đầy tóc bạc nhìn một chút Vô Hoa, lại nhìn một chút Vũ Phỉ, sau đó lại nhìn Lạc Vũ một cái, mới chậm rãi lên tiếng đánh giá.

Đồng thời ở một lần nhìn thoáng qua Lạc Vũ.

Lão nhân cứ nghĩ nàng sẽ cho hắn kinh hỉ, kết quả thật không ngờ nàng lại cho hắn nhìn thấy đan dược mà nàng luyện ra…Hỡi ơi.

Lão nhân với chòm râu nửa bạc nghe vậy cũng gật đầu: “Nói về thực lực, Vô Hoa quả thật cao hơn Vũ Phỉ một bậc, bất quá, thái hậu người không hài lòng Vô Hoa sao?”

Vương thái hậu vẫn ngồi ngay ngắn xem xét không lên tiếng, sau một lát nhíu mày lại chậm rãi nói: “Quả thật công phu của Vô Hoa rất cao không thể nghi ngờ.

Bản cung mặc dù không thích tướng mạo của hắn như vậy, nhưng cũng không thể không không nể mặt hắn và phủ nhận bản lĩnh hắn được.

Như vậy đi, lấy hai gả đứng đầu tiến cung xem bệnh cho Vương nhi.”

“Được.” Lão đầu tóc trắng và lão nhân râu bạc nghe vậy nhất tề gật đầu, rất công bình.

Lập tức, tổng quản Đông Thiên vương cung lại đứng lên một lần nữa, tiếng chuông êm tai lại gõ vang.

Lập tức, cả khán đài đang ồn ào liền an tĩnh xuống.

“Dựa theo tài nghệ của hai vị thánh dược sư Đông Thiên, lúc này đây ta tuyên bố, vị trí hạng nhất của trên đấu này là, Vô…”

“Đợi chút, ta còn chưa kịp trình lên đan dược mà.” Tổng quản Đông Thiên vương cung còn chưa nói hết, một thanh âm trong trẻo lạnh lùng đột nhiên chen ngang, cắt đứt lời nói của tổng quản đại nhân.

Nhất thời, mọi người nhất tề nhìn về hướng người vừa thốt lên tiếng.

Chỉ thấy dòng khói đen đã tan mất, Lạc Vũ lộ ra thân mình từ trong làn khói đen, một thân áo trắng tinh khuyết không nhiễm tro bụi.

Lúc này nàng đang chậm rãi quay đầu nhìn về phía mọi người.

Bàn tán xôn xao, “Đan dược của ngươi không phại bị hư rồi sao, còn muốn dâng lên đan cái gì dược nữa nha…”

“Đúng rồi, đừng có làm trò cười cho chúng ta chứ…”

Lập tức, ngôn ngữ châm chọc liền bốc lên từ chung quanh.

Mọi người chế nhạo nhìn Lạc Vũ.

Dược đỉnh bị phá hủy, dược liệu bị đốt trọi rồi.

Còn có thể trình lên cái loại gì đan dược nữa chứ, có cái gì hay đâu mà trình lên, chẳng lẽ muốn dâng lên một cục then đen sì hay sao?

Gió thu nổi lên, Lạc Vũ đứng trong làn gió mát, không để ý đến những tiếng cười nhạo của mọi người chung quanh, tự nhiên trầm ổn.

“Đã hoàn thành đan dược trong giới hạn thời gian quy định, cho hắn trình đan dược lên.” Trong tiếng cười nhạo của mọi người, Vô Hoa, người hoàn thành sớm nhất và cũng được đánh giá cao nhất đột nhiên khom người hướng người ngồi trên chủ vị, trầm giọng nói.

Lão đầu râu bạc ngồi trên phía chủ vị nghe vậy, gật đầu một cái với tổng quản vương cung.

“Được, trình lên đây đi.” Tổng quản Đông Vương Cung thấy vậy, cao giọng nói.

Thanh âm truyền chấn tứ phương, Lạc Vũ vươn tay, chậm rãi mở ra năm ngón tay.

Trong lòng bàn tay nằm một viên dược hoàn cháy đen, mùi vị bị đốt trọi nồng đậm bay lên, nhất thời chui vào mũi mọi người.

“Ầm.” Tất cả các khán giả nhất thời cười to lên.

Cái này mà cũng có thể gọi là đan dược sao?

Nếu cái này là đan dược, như vậy ai cũng có thể luyện đan, ai cũng có thể trở thành dược sư rồi.

Lão đầu tóc trắng lắc đầu.

Trên đài cao, trong mắt Vũ Phỉ chợt lóe mà qua châm chọc, vậy mà cũng dám chườn mặt ra bêu xấu, lại còn…

Trong tiếng cười cợt châm chọc của mọi người, “cục than” đen thùi trong tay Lạc Vũ đột nhiên chậm rãi bị nứt ra, bể vụn.

Giống như làm một món đồ sứ bằng đất, sau khi tầng bên ngoài bị nứt ra bể vụn, sẽ triển lãm vật thể tinh mỹ bên trong, chậm rãi sẽ đập vào tầm mắt mọi người.

Một tia sáng màu hồng lóe lên, hiện ra một viên đan dược màu trắng, trong suốt sáng long lanh, một viên đan dược tựa như một vì sao nho nhỏ lóe sáng trên bầu trời đêm, từ từ cũng phá xác mà ra.

Hiện lên trước mặt mọi người.

Đồng thời, nương theo sự xuất hiện của nó, một mùi thơm ưu nhã xông vào mũi.

Không nồng nặc, không nhợt nhạt.

Đó là một loại mùi thơm thanh lương rõ ràng truyền đến, giống như một đóa hoa lan ngây thơ trong sơn cốc, đó là mùi thơm ngát bay có thể vươn đến tận trời.

Linh khí bức người, hương thơm thấm vào tận xương cốt.

Không tiếng động tĩnh lặng, trong nháy mắt tất cả mọi người trong đấu trường đều tĩnh lặng xuống.

Gió thu bay qua, chỉ nghe thấy tiếng gió vù vù thổi.

“Đây là đan dược gì vậy, đưa ta xem xem, mau đưa ta xem.”

Ngay lúc không khí tĩnh lặng này, lão đầu tóc trắng đột nhiên nhảy dựng lên, lấy một loại thư thế như một thiếu niên trẻ tuổi chứ không phải một lão nhân, nhanh nhẹn như một con báo, nhảy về hướng Lạc Vũ.

Cùng khắc, lão nhân râu bạc cũng nhảy dựng lên, phóng người về hướng Lạc Vũ.

Đan dược này, đan dược này…

Tỏa ra ánh sáng hồng, trong suốt mà tươi mát, ấm áp mà nội liễm.

Bên ngoài lại ẩn chứa ấm áp của ngọn lửa luyện đan, mùi thơm tựa hồ còn mang chút ấm nóng, hiển nhiên là vừa mới ra lò.

Viên đan dược này quả nhiên là loại trước nay chưa từng nghe nói tới, chưa từng biết đến.

Nhưng bọn họ có thể khẳng định đây tuyệt đối là cực phẩm, là cực phẩn trên cả cấp bậc tam phẩm cao cấp.

“Đây mới là cực phẩm, là cực phẩm siêu việt hơn cả đan dược cao cấp tam phẩm, cực phẩm, cực phẩm a.” Thanh âm kích động quanh quẩn trong khắp đấu trường.

Lần này thi kiểm tra, ai là người chiến thắng cuối cùng, ai là dược sư có cấp bậc cao nhất, đã không cần nói cũng biết.

“Ầm.”

Sau khi đã trải qua khinh bỉ, khiếp sợ, rồi lại khinh bỉ, cuối cùng lại là khiếp sợ, đủ các loại tâm tình, dân chúng Đông Thiên liên tiếp thét lên tiếng khen “hay” không ngừng.

Là bọn hắn có mắt không nhìn thấy được thái sơn, sai lầm nghĩ rằng châu ngọc là ngói vụn.

Nhưng mà cuối cùng châu ngọc vẫn chính là châu ngọc, cho dù ngói vụn có dày đến cỡ nào đi nữa, cũng sẽ chui từ dưới đất lên.

Tiếng hoan hô không ngừng vang lên, tiếng khen hay bay lên tận trời.

Đứng trên đài cao, sắc mặt Lạc Vũ bình thản nhìn các dược sư kích động xô đẩy nhau chạy đến, bất động thanh sắc trừng mắt ba bé ma thú liếc mắt một cái.

Ba bé thấy vậy nhất tề nheo lại hai tròng mắt, mỉm cười lấy lòng.

Cũng may nàng phản ứng nhanh, trên người lại có đem theo đan dược luyện từ nước tắm của Tiểu Hồng, tạm thời nhét vào trong viên đan dược bị đốt trọi.

Dùng nội lực luyện thành một viên đan dược hoàn chỉnh, nếu không hôm nay đừng nói đến vị trí đứng đầu, xấu danh lập tức sẽ bay xa cho coi.

Ba cái tên này thật là thích gây sự mà.

Ánh mặt trời lóe ra trong ngày thu ấm áp.

Đại hội thi luyện đan, còn ai có thể xuất sắc hơn Lạc Vũ nữa cơ chứ.

“Lần thi kiểm tra này Quân Lạc Vũ đứng đầu.” Gió thu nổi lên, Lạc Vũ vừa xuất hiện đã đạt danh hiệu thứ nhất, danh chấn Đông Thiên.

“Tốt, thật tốt, thật là một nhân tài tuyệt đỉnh.”

Trong tiếng hoan hô ầm ĩ này, Lạc Vũ được dẫn đến trước mặt thái hậu Đông Thiên Vương, Vương thái hậu nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Lạc Vũ.

Mặc dù gật đầu khen hay, nhưng trong mắt lại càng hiện lên vẻ rối rắm.

“Nhưng mà hắn quá là xinh đẹp đi, tướng mạo như vậy…” Vương thái hậu chau mày.

Lạc Vũ thấy vậy, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, chữa bệnh cho người ta, không phải chỉ cần chữa cho khỏi là được rồi hay sao, cái này với dung mạo của nàng có liên quan gì với nhau đâu chứ?

Huống hồ, bây giờ nàng mặc một thân nam trang.

Nàng tin tưởng nàng mặc trang phục nam nhân, cho dù cặp mắt có tinh chuẩn đến đâu, cũng không có khả năng nhìn ra nàng là nữ.

“Ban thưởng thật nhiều, chờ lĩnh chức quan cao nhất trong hiệp hội dược sư Đông Thiên. Về phần trị bệnh cho Vương nhi của ta hãy để cho người khác làm đi.”

Suy nghĩ trước sau, Vương thái hậu nhìn Lạc Vũ phán một câu như vậy.

Không cho nàng đi trị bệnh? Đôi mắt Lạc Vũ khẽ chớp, Vương thái hậu này là có ý gì đây a.

Nàng muốn gặp Đông Thiên Vương mới ghi danh tham gia trận tỷ thí này, đem ra đan dược tốt như vậy để dự thi, cũng không phải vì muốn đến đây đạt được chức tước đâu nha.

Lạc Vũ vừa định phản bác, nhưng nàng còn chưa kịp mở miệng, một thanh âm lãnh liệt đã xuyên lại đây....
<<1...3839404142...239>>
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.003631s | View: 16823 (+3)

On C-STAT