Snack's 1967
* Danh ngôn tình yêu: Tình yêu trong xa cách ví như ngọn lửa trong gió. Gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng ngọn lửa lớn.
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Những tháng ngày hoa Tường Vi nở

Những tháng ngày hoa Tường Vi nở

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 1251 bình chọn


Nhưng dường như ông trời không thương sót cho số phận bi ai của cô, bác sĩ nói cô bị bệnh tâm thần, đã có dấu hiệu từ trước nhưng không thường xuyên biểu hiện mà chỉ đôi lúc, cái đôi lúc này Hạ Vi cũng không phát hiện ra. Cho đến khi bị tai nạn đầu bị tổn thương nặng cộng thêm ý chí tuyệt vọng, đau đớn không muốn đối mặt với hiện thực của cô đã khơi dậy mầm bệnh trong cơ thể. Cô không biết mình có dấu hiệu từ khi nào nhưng có lẽ là từ năm 10 tuổi vào cái buổi tối định mệnh ấy. Hôm đó cô vừa đi học về thì thấy nhà tối om, cô bước vào nhà thì ngửi thấy một mùi máu tanh nồng, cơ thể không tự giác mà run run. Cô lần mò công tắc điện thì chân vướng phải một vật thể cứng ngắc.
Ánh sáng bừng lên, cô chết sững khi thấy toàn cảnh trong nhà, đồ đạc đổ vỡ, chén đĩa nát tan tành, dưới chân cô là thi thể của mẹ, khuân mặt bầm tím không ra hình thù, một vết chém ngang ngực đang rỉ máu. Hạ Vi tự cắn vào tay mình để khỏi hét toáng lên, cô cứ thế ôm chặt mẹ, nước mắt hòa lẫn với máu. Cô chuyển tầm mắt, ở đó có thi thể của bố đang trợn tròn mắt nhìn mẹ, một cánh tay của ông nội đang nắm chặt lấy bà nội còn thân thể thì bị tách rời ngay bên cạnh. Bỗng sấm chớp vang lên, mưa ào ào trút xuống như muốn khóc cạn nước mắt của Hạ Vi. Nhũng ngày sau đó cuộc sống của cô chỉ toàn là màu đen, cô sống trên dường bệnh, cô bị rối loạn tâm sinh lý. Người cậu nuôi dưỡng cô đến năm 15 tuổi thì cô tự lập, tự kiếm tiền nuôi bản thân rồi trở thành nhân viên của tập đoàn Tịch thị như bây giờ.

Thời gian ở bên anh cô như bước vào một thế giới mới, có người quan tâm chăm sóc, có người an ủi khi cô buồn, có người ôm cô vào lòng mỗi khi trời mưa to, có người thủ thỉ bên tai cô những lời dỗ dành ngọt ngào. Một cuộc sống đầy ánh sáng soi rọi mọi nẻo đường.Thế nhưng tất cả đã kết thúc rồi, tình yêu của anh chưa đủ sâu đậm để tin tưởng cô, giữa họ còn tồn tại khá nhiều khoảng cách.
Hạ Vi ngước nhìn bầu trời, hôm nay trời trong xanh, nắng dịu nhẹ. Cô đóng cửa sổ lại, bác sĩ bảo vài ngày nữa thôi cô sẽ bị mất khống chế, không biết mình là ai, chính thức trở thành một bệnh nhân tâm thần chứ không phaie nửa tỉnh nửa mê như bây giờ. Hạ Vi ra ngoài hành lang hóng gió, cô muốn những lúc mình tỉnh táo phải sống cho thật tốt. Gió lạnh, cô chợt xoa tay đi chậm lại, một tờ báo bị ai đó bỏ quên trên ghế đá. Cũng tốt, lâu rồi cô chưa đọc báo, bỗng một dòng chữ chói mắt đập vào mắt cô:
TỔNG GIÁM ĐỐC TÀI HOA CỦA TẬP ĐOÀN TỊCH THỊ-TỊCH LƯƠNG SẼ KẾT HÔN VỚI CON GÁI CỦA NHÀ KINH DOANH GIÀU CÓ NHẤT HIỆN NAY-NHƯỢC MAI VÀO NGÀY 27/6.
Tịch Lương, cái tên này đã khắc sâu vào tâm trí của Hạ Vi như một con dao hai lưỡi đau nhói. Cô khụy xuống nền đất lạnh lẽo, đôi mắt vô hồn nhìn tờ báo. Cuối cùng cô cũng hóa điên xé nát tờ báo đó rồi đốt cháy rồi lại đào hố chôn rồi tiếp tục hành hạ tờ giấy đó. Lúc các bác sĩ tìm thấy Hạ Vi thì cô đã trở thành một cái xác không hồn, quần áo lấm lem bùn đất còn vương lại một ít vụn giấy nhỏ, trên tay nắm chặt một mẩu giấy có chữ Lương, miệng không ngừng lẩm bẩm:
- Lương…lương…tên hay…tên hay.
Phải có những hành vi điên cuồng đến mức nào mới khiến Hạ Vi trở nên thảm thương như vậy. Bác sĩ tiêm cho Hạ Vi một liều thuốc ngủ lẫn thuốc an thần. Cô bắt đầu rơi vào mê man, một khung cảnh tráng lệ hiện ra ngay trước mắt. Có rất nhiều khách mời đang nâng chén cụng ly, hoa hồng trải dài từ cổng vào đến lễ đường. Ánh đén màu tím nhạt lung linh chiếu rọi khắp nơi, trên lễ đường có một người đàn ông cao ráo, mái tóc đen bồng bềnh tự nhiên, ngũ quan như hoa như ngọc.
Cụm từ này sử dụng với người đàn ông đó không có chút phản cảm nào mà ngược lại còn tương xứng. Bên cạnh anh là một vô gái đẹp tựa thiên thần, đôi mắt to tròn quyến rũ đang chăm chú nhìn người đàn ông bên cạnh. Bỗng, một giọng nói trầm thấp vang lên uy vọng cả hội trường. – Tịch Lương, con có đồng ý lấy Nhược Mai làm vợ không. Dù giàu nghèo hay ốm đau bệnh tật con cũng luôn chăm lo cho cô ấy. Dù khó khăn hay thử thách, niềm vui hay nỗi buồn con cũng nguyện chia sẻ cùng cô ấy?
- Con đồng ý- Tịch Lương ân cần nắm tay Nhược Mai, khẽ vuốt những sợi tóc lòa xòa trước trán ra đằng sau.
- Nhược Mai, con có đồng ý lấy Tịch Lương làm chồng, thực hiện tốt nghĩa vụ của một người vợ hiền, đảm đang không?
- Con đồng ý- Nói đến đây, Nhược Mai quay sang khoác tay Tịch Lương, mắt mang theo ý cười nồng đậm. Tịch Lương lấy từ trong ngực ra một hộp gấm, rút ra một chiếc nhẫn tinh xảo trao vào tay Nhược Mai, đầu hơi cúi xuống khẽ chạm vào môi cô và dịu dàng thì thầm bên tai:
- Nhược Mai, anh yêu em. Nhược Mai…Nhược Mai…anh yêu em. Vi vi, anh yêu em.
Câu nói này như đánh thẳng vào trái tim Hạ Vi đau nhói, cô choàng tỉnh giấc, một bên gối ướt đẫm. Anh từng nói với cô câu nói ấy giờ vẫn câu nói này anh nói vói người con gái khác. Đầu óc chợt trống giỗng, Hạ Vi bỗng nhiên quên hết mọi thứ.
- Mẹ đâu rồi sao vẫn chưa gọi cô dậy ăn sáng, muộn học mất thôi- Cô vừa lẩm bẩm vừa bước ra khỏi cửa.
- Sao hành lang nhà mình lạ thế này, mẹ đi đâu mất rồi…mẹ ơi…- Trong trạng thái ngơ ngẩn Hạ Vi bước đến trước chân cầu thang thì dừng lại.
- Nhà mình sao lại có cầu thang, chẳng lẽ là mới xây, bao giờ thế nhỉ, hôm qua đi học về có thấy đâu. Bất chợt, ý thức thanh tỉnh vài lần. Cô biết mình sắp không khống chế được nữa rồi, cô còn có việc quan trọng phải làm, không thể như thế này được. Cô tìm căn phòng trực ban của y tá phòng mình, lục tìm trên ngăn tủ ngổn ngang cuối cùng cũng tìm thấy lọ thuốc an thần. Cô lấy phần thuốc an thần của hai tuần uống liền một lúc, giờ thì ý thức đã hoàn toàn thanh tỉnh nhưng cô biết đó chỉ là nhất thời mà thôi.
Hạ Vi lẻn ra khỏi bệnh viện, cô bắt taxi đến hiệu thuốc rồi đến nghĩa trang thành phố. Ngày anh kết hôn cũng chính là ngày giỗ của cha mẹ cô. Nhớ năm ngoái anh cùng cô đi thăm mộ, anh nói:
- Vi vi, có anh ở đây rồi.
Bây giờ cảnh còn mà người mất. Cô ngắt đóa hoa tường vi gần đó để xuống trước mộ, ngoảnh mặt nhìn về phía xa xa. Cô đang đánh cược, đánh cược cho chính bản thân mình.

Cược một ván cờ thắng lợi cuối cùng trước khi kết thúc. Lúc này, tại một nhà thờ cách đó không xa đang vang lên từng tiếng chuông đinh đang rung động lòng người. Tịch Lương đang thay quần áo để chuẩn bị làm lễ cưới. Anh không thích Nhược Mai, lấy cô cũng chỉ vì gia đình bắt ép, ông nội nói nếu anh không lấy vị hôn thê này anh sẽ mất tất cả: tiền tài, địa vị và sự nghiệp. Ông nội nói được thì sẽ làm được, anh còn lạ gì mối hôn nhân chính trị này nữa. Người con gái ấy đã phản bội, lừa gạt anh, anh còn ở đây nhung nhớ cái gì chứ. Quên đi, khi mà đã đứng trên đỉnh cao sự nghiệp rồi thì anh muốn người phụ nữ như thế nào mà chẳng được. Giữa Hạ Vi và sự nghiệp, anh chọn sự nghiệp.
Còn mười phút trước khi đến giờ làm lễ, anh nhận được e-mail của Hạ Vi. Anh vô cùng ngạc nhiên, bàn tay không tự chủ được mà vội vàng mở ra. Nội dung khá dài, đủ để anh chấn động trong giây lát. Anh sững sờ đánh rơi điện thoại xuống đất, vơ vội chùm chìa khóa anh lao ra khỏi phòng. Mặc kệ sự ngăn cản của mọi người và ánh mắt tức giận của ông nội, anh phóng xe như bay ra khỏi nhà thờ. Bây giờ anh mới nhận ra Hạ Vi quan trọng với anh nhường nào.
Trong e-mail cô kể lại tất cả mọi chuyện cho anh. Lần này thế nhưng anh tin cô. Hóa ra anh hiểu lầm cô lớn như vậy, hóa ra cô khổ sở đến thế, hóa ra cô bị bệnh nên anh mới không thấy cô, anh lại nghĩ cô đang vui cười với tình nhân của mình, trong khi cô đang đấu tranh với bệnh tật thì anh lại ngồi đó mà hận cô, hóa ra…hóa ra nhiều thứ như vậy.

Đến lúc bừng tỉnh ta cũng muộn rồi. Anh hối hận, hối hận vì đã làm tuột mất cô. Hạ Vi nói cô đợi anh ở nghĩa trang thành phố, không phải cô muốn làm điều gì dại dột chứ. Vi vi…chờ anh, anh đến ngay thôi. Tịch Lương cảm thấy rối loạn, anh chợt thấy sợ hãi, tốc độ xe tăng nhanh đến cực hạn, xe phóng bạt mạng trên đường khiến mọi người vô cùng hốt hoảng.
Bỗng, một chiếc ô tô khác từ đường rẽ phía trước cũng lao ra với tốc độ không kém. Hai ô tô đụng vào nhau tạo ra một tràng tiếng ma sát rợn người, từng mảnh vụn của xe bắn tung tóe, khói bốc lên mù mịt ngăn cản tầm nhìn của mọi người, xăng bắt đầu rò rỉ tràn lan trên mặt đường. Chợt một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên làm rung chuyển cả mặt đất. Mọi thứ xung quanh bừng sáng, ánh lửa nhảy múa trên nóc xe ô tô bị vỡ nát như những đóa hoa tường vi nở bung trong những ngày nắng hạ tuyệt diễm. Hạ Vi nhìn đồng hồ, hôn lễ diễn ra cũng được mười phút rồi, cuối cùng anh vẫn không đến, lần đánh cuộc này cô thua, thua thảm hại. Nước mắt không kìm được mà ướt mi, lăn dài trên gò má.
- Hạ Vi, hoa tường vi ngạo nghễ, kiêu xa trong gió, không cầu gì hơn, chỉ mong con một đời bình an- Giọng nói của mẹ như xa như
<<12
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.000568s | View: 1251 (+2)

On C-STAT