Gần đó, có một ánh mắt đầy lo lắng lẫn yêu thương cứ liên tục dõi theo cô nàng. Thiên đứng ngoài vòng của cuộc chiến nhưng không ngừng dõi theo hai hình bóng nhỏ nhắn – người con gái quan trọng nhất trong cuộc đời anh và báu vật của cả dòng họ Kiwasato. Lúc Thảo Anh vừa bị bắn, trong mắt anh mọi thứ như chết lặng đi. Anh cố gắng để có thể chạy tới bên cô nàng ngay lập tức nhưng Ropez đã ngăn lại. Lúc đó, Thiên đã tính gạt luôn cả bàn tay của chị để có thể chạy tới nhưng mà…ánh mắt ấy khiến anh phải ngừng lại.
Ánh mắt giận dữ lẫn kiên quyết của Ropez khiến anh không thể làm khác. Đây là nhiệm vụ của D.E.A.T.H, anh biết chứ. Mà hễ là nhiệm vụ của D.E.A.T.H thì trong bất cứ hoàn cảnh nào, mệnh lệnh là không thể cãi. Ở cái tổ chức ấy, anh mãi mãi không thể nào đôi co với thầy, với Tứ ma nữ và người cuối cùng là Bướm Đêm!
Trước giờ, Thiên là người không biết đến thất bại và số người đánh thắng được anh chỉ nằm trên đầu ngón tay: thầy, Tứ ma nữ và cuối cùng là Ropez. Có thể nói, danh phận và khả năng, trí thông minh cùng sắc đẹp của Ropez chỉ xếp sau Tứ ma nữ nhưng lại hơn hàng vạn con người.
Lúc đó, Thiên biết, ánh mắt ấy chính là thay lời ra lệnh cho anh đứng im. Nhiệm vụ lúc n
1000
ày của Tứ ma nữ, anh không được quyền xen vào bởi…Bắc ma nữ đã ra lệnh cách đây một năm rằng: “Chưa tìm người thay thế hai hậu vệ còn lại, Tứ hộ vệ không bao giờ được hành động”.
Cắn răng, anh chỉ còn cách làm theo hoặc Thảo Anh sẽ không bao giờ tha thứ cho anh nếu anh làm trái lời Bắc ma nữ. Bất kì ai không tuân theo nó, chưa cần để nó ra tay, ba người còn lại đã khiến kẻ đó không còn một cơ hội để thay đổi những gì mình đã làm. Nó – trong lòng những người còn lại chiếm giữ một vị trí quan trọng hơn tất thảy. Kể cả nếu nó có phản đối việc của Thảo Anh và Thiên thì tất nhiên, cho đến suốt cuộc đời dù yêu đến thế nào, Thảo Anh cũng không dám tiến tới. Nó đối với Thảo Anh nhiều lúc còn quan trọng hơn cả Thiên.
Nó thẳng tay chém từng tên không biết lượng sức mình, cứ thích lao vào một cách ngu ngốc. Tâm trạng nó trước đó quả thật là đang rất nặng nề. Đúng như những gì Vi đã nói, nó càng đánh càng mạnh tay, con quỷ thật sự trong nó đang trỗi dậy một cách mạnh mẽ. Không biết vì sao nhưng máu khiến nó cảm thấy như bớt phần nào đó. Như kiểu máu sẽ gột rửa hết những điều gì sạch sẽ nhất vướn lại t...rên đôi cánh đen huyền của ác quỷ, sẽ khiến những thứ đẹp đẽ đó không còn chạm được tới ác quỷ.
Mặc dù đã rất kiềm chế nhưng nó vẫn không thể nào khống chế nỗi cơn khát máu của bản thân. Những uất hận đối với hắn mà nó phải kiềm nén, hiện tại đang được nó lôi ra để hành hình những tên xấu số phải đối mặt với nó. Những đường kiếm sắc bén không theo bất cứ quy luật nào làm đối phương không biết đường tránh. Nó bây giờ cứ như một con thú hoang không ai có thể ngăn cản.
Trang nhìn thấy nó trong tình trạng này thì bắt đầu cảm thấy lo lắng. Ánh mắt đang ngày càng tối dần của nó cho thấy sự kiềm nén sắp đi quá giới hạn cho phép của bản thân. Chính lúc chạm tới giới hạn, tất cả những gì bị kiềm hãm sẽ bung ra. Đến lúc đó thì không ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo!
- Vanessa, Ellie! Con Venus! – Trang gọi to. (Vì tụi nó không gọi tên kia được, sợ ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường nên bây giờ, tạm thời Cat sẽ gọi bằng tên tiếng Anh! *-*).
- Hở? – Vanessa giật mình quay sang nhìn nó. Cảnh tưởng nó chém mất đôi chân của tên đang nằm dưới đất đập vào mắt cô nàng.
- Venus…đang mất dần kiểm soát! – Ellie hốt hoảng.
- Không phải chứ? – Vanessa giật mình hoảng sợ.
Ngay sau lời khẳng định của Ellie, cả nhỏ, Trang và Thảo Anh đều chạy về phía nó nhanh nhất có thể. Bất kì ai ngáng đường đi của họ lúc này không phải chỉ là bị thương mà là chết!
Nó một khi đã mất kiểm soát thì khó có ai có thể kéo nó về lại như lúc đầu. Kể cả cho dù là người thân mà đi ngăn cản nó lúc này cũng có thể bị nó xuống tay.
- Đừng mà! – Ellie chạy tới nhanh nhất, bỏ hai thanh kiếm xuống rồi ôm chặt nó từ đằng sau.
- Bỏ ra! – Nó gằn từng tiếng.
- Dừng…dừng lại đi! Bình tĩnh… - Ellie cố gắng trấn an nó.
- Tao đã bảo bỏ ra! Điếc à? – Nó quát lớn.
Jersey và Vanessa chạy tới, cô gắng hạ gục những tên xung quanh để Ellie có thể tìm cách nhốt lại con quỷ sắp tỉnh
2000
dậy trong nó. Trong lòng cả ba không khỏi dấy lên một cảm xúc kì lạ.
- Làm ơn…xin đấy…bình tĩnh…
- Mày buông tao ra! – Nó vùng vẫy mà quên rằng, trên tay mình dăng cầm thanh kiếm.
Không may, thanh kiếm hướng tới trước người Ellie.
“Pặc”
Từng giọt máu đỏ rớt xuống nến đất ẩm thấp đầy mùi tanh. Ánh mắt Ellie lúc này có cái gì đó rất khó diễn tả, vừa đau xót, vừa kìm nén.
Lưỡi kiếm của nó hiện giờ đang nằm trong tay nhỏ. Lúc thanh kiếm tới trước mặt, nhỏ không ngần ngại lấy bàn tay cầm lưỡi kiếm lại để bảo vệ bản thân và bây giờ…từ tay nhỏ, máu chảy ra rất nhiều!
- Mày… - Nó sững sờ trước hành động của Ellie.
- Bình tĩnh được chưa? Đừng như thế nữa… - Ellie buông thanh kiếm ra, không quan tâm đến vết thương mà nhìn nó đầy lo lắng.
- Ellie…tay mày…chảy máu rồi… - Nó bàng hoàng chỉ vào bản tay nhỏ.
- Hử…vết thương nhỏ thôi…mày tỉnh là tao mừng rồi! Đừng như thế nữa. – Ellie khẽ liếc qua tay mình một cái rồi lại khuyên nó.
- Nhưng mà… - Nó đang tính nói gì đó nhưng Ellie lại cắt ngang:
- Đừng mất kiểm soát một cách ngu ngốc thế. Nếu như vậy thì đó không còn là Kiwasato Venus mà tao biết.
- …Xin lỗi… - Nó mím môi.
- Đừng xin lỗi tao. Hãy đấu theo đúng cách của mày ấy. – Ellie đưa thanh kiếm tới trước mặt nó.
- Vậy còn mày? Tay bị thương rồi thì biết làm sao? – Nó ái ngại.
- Tay phải bị thương thì còn tay trái. Lo gì? Vanessa vẫn có thể bắn súng bằng tay không thuận thì với tao, dùng kiếm bằng tay trái cũng chẳng khó. Mày đang lo thừa đó. – Ellie trấn an nó, khiến nó tin bằng cách tay trái cầm kiếm chém ngay chân của thằng đứng sau đang định đánh lén nhỏ.
- Cầm giùm tao thanh kiếm này luôn nhá. Tay phải thương rồi, không cầm được. – Ellie lấy thanh kiếm còn lại của mình đưa nó rồi nhanh chóng lẫn đi vào đám người xung quanh đó. Nhỏ không thể đứng trước mặt nó thêm được nữa, bởi nhỏ hiểu, càng thấy vết thương trên tay Ellie, Venus sẽ day dứt và không thể tập trung được.
- Xin lỗi mày…Ellie… - Nó cắn môi rồi lại tiếp tục lao vào cuộc chiến.
Cứ như thế, cuộc chiến kéo dài gần ba giờ đồng hồ cho đến khi trên bãi đất đầy ắp những con người nằm rên la trong đau đớn. Ropez cho người vào đem những kẻ bị thương tới viện cấp cứu trước khi quá trễ. Có thể nói, bệnh viện tối nay sẽ gặp tình trạng quá tải đây!
Killing và Monster là hai bang còn lại duy nhất trong cuộc đấu này. Mặc dù không bị gì nặng nhưng cũng không thể tránh những... vết thương ngoài ý muốn.
- Jersey. Chị đưa Vanessa vào băng bó đi. – Nó nói.
- Nhưng cuộc đấu chưa kết thúc? – Jersey nhìn nó.
- Không…xong rồi! Và giờ là đến trận đấu của em với Ellie… - Nó lắc đầu. Phải, bây giờ chỉ cần nó và nhỏ đấu với hắn và Khánh. Ai thắng thì giữ “Chiếc ghế vàng”, đồng thời để xác định lại thực lực của hai người đó cho chức vị hộ vệ sắp tới của mình.
- Ổn không? Ellie đang bị thương… - Jersey lo lắng.
- Nam ma nữ…vốn không phải là hư danh! – Nó nói thầm vào tai Jersey.
- … - Jersey không nói nữa, chỉ nhìn nó một lúc rồi khẽ gật đầu dìu Vanessa vào trong băng bó.
Bên phía đối diện, Minh, hắn và Khánh đang nhìn tụi nó chằm chặp. Minh đang chờ chỉ thị của nó. Minh vốn biết ngay từ đầu…đây là nhiệm vụ của D.E.A.T.H. Mà là nhiệm của của D.E.A.T.H thì bất khả kháng với mọi mệnh lệnh từ nó!
- David… nhiệm vụ của anh xong rồi. Lui đi… - Nó hất mặt về phía Minh.
- Cẩn thận! – Nhìn nó gật đầu, Minh quay sang nhìn hai thằng bạn, nói khích lệ. Thật sự, cho dù Vi có bị thương đi chăng nữa thì Minh không không chắc Khánh có thắng Vi được không bởi anh biết, bản thân anh cũng không vượt qua nổi cô em gái của mình.
- Này…đi đâu vậy? – Khánh kéo Minh lại.
- Nhiệm vụ kết thúc…anh hết việc rồi. Vào chăm sóc Vanessa hộ em! – Vi phẩy tay ý đuổi Minh đi.
- Hừ…anh chưa kịp chạm tới con bé thì Killer (Thiên) đã lo xong hết rồi. – Minh cười nhẹ.
- Vậy thì vào trong lo cho Jersey. Nhờ cả vào anh. – Vi nói rồi quay mặt đi thẳng về phía chỗ nó.
- Khánh này…cẩn thận nhé! Đừng bao giờ nương tay chỉ vì nó là Bảo Vi. Mày nên phân biệt rõ một điều: Bảo Vi không hề tồn tại ở đây, con người trước mặt mày lúc này là Ellie của Tứ ma nữ! Không xuống tay đồng nghĩa với từ…CHẾT! – Minh nhếch môi rồi chạy vào trong lo cho cô “vợ” bé nhỏ của mình.
Hắn ở gần đó nghe thấy thì ngay lập tức cùng với Khánh quay đầu lại nhìn hai cô gái dáng vẻ mỏng manh đứng dưới trời đen ấy. Sự lạnh lẽo và khô khốc khiến những kẻ dù máu lạnh như cả hai tên cũng phải rung mình lấy một cái....
Quét Virus: An toàn