Hôm nay số bệnh nhân có vẻ đông hơn bình thường nên y tá rất bận rộn
Chắc vì quá vội vàng..một cô y tá đã bất cẩn lao vào Kai..
Một đống danh sách y tá đã trải đầy quanh đó.
Kai nhanh chóng cúi xuống nhặt nhưng có lẽ không kịp,
Một tờ danh sách còn ở đó.
Đó là danh sách từ 2 năm trước.
Kai nhìn vào đó..ngạc nhiên..
Sao có thể....
~ Chỗ Zen ~
- Tất cả mọi chuyện là như thế?
Bin khóc lóc ngồi đó..
Nó khẽ động vào vai nhỏ như một cử chỉ an ủi.
Nhỏ tức giận gạt tay nó ra.
- Vậy là mày đã biết hết mọi thứ..vậy sao mày không nói với tao sớm hơn?
- Đâu có kịp chứ..tao đâu có ngờ anh ta lại là học sinh chuyển trường chứ.
- ...
Nó buồn bã..
~ Chỗ Kai ~
- Tại sao lại có chuyện trùng hợp thế này? Ngày đó..rõ ràng là ngày mà Zen đi thử ADN sao..vậy Line suốt hiện ở bệnh viện và là y tá là có ý gì?Chẳng lẽ..
Kai chạy vào phòng bác sĩ Los
- Này bác sĩ..cô y tá này là ai? - Kai chỉ vào tấm ảnh.
- À đó là Line..
- Line?
- Cô y tá xuất sắc ở khoa chúng tôi..Cách đây 2 năm cô ta bỗng dưng xuất hiện với vai trò là y tá mới..Cô ta đã không ngừng xây dựng nhiều công lao..và cho đến ngày cô ta sắp được thăng chức làm y tá trưởng thì cô ta biến mất không lí do.
- ......Có lẽ nào..Chương 65.2
Kai sửng sốt..
Anh tìm mọi cách để xác minh đó là sự thật...
~ Ngày hôm sau ~
Kai nhấc điện thoại và bấm một số máy
Đó là Line..
~ Một lúc sau ~
- Có chuyện gì ư?
- Tôi muốn hỏi cô một chuyện.
- Anh nói đi.
- 2 năm trước..chính cô đã tráo mẫu máu đó phải không?
- ......Anh đang nói chuyện gì thế..tôi không hiểu..
- Tôi sẽ hỏi cô lại lần nữa..cô thật sự..đã không tráo mẫu máu đó?
- ...........
- Thôi được..cô không nói cũng không sao..
Nói rồi, Kai nhẹ nhàng đứng lên..vuốt lấy tóc của Line..
Khuôn mặt đó.. Line đỏ mặt..
Tim của cô lúc này muốn rớt ra khỏi lồng ngực..
Có thể vì Kai quá đẹp trai sao? :))))
- Nếu cô không muốn nói thì chịu vậy..- Kai cười.
Nói xong, anh đứng lên bước ra khỏi đó..
Cầm một sợi tóc..nhỏ..anh cười.
~ Chỗ Zen ~
Cả ngày hôm nay nó không gặp Bin.
Có thể vì chuyện hôm qua chăng.
Nó thở dài một hơi..
Bỗng nhiên, '' soạt '' một tiếng động từ phía cây đằng kia.
Đó chắc chắn là ai đó.
Nó cất tiếng
- Ai đó?
Nhưng không có ai trả lời.
Nó tiến dần lại phía bụi cây.
Quả nhiên đó có người, một người con trai với khẩu trang bịt kín đang núp dưới bụi cây.
Nó hỏi :
- Cậu..đang làm gì đấy?
- T...t...t...tôi..
Giọng nói đó nhất định nghe rất quen.
- Cậu là ai?
- .....
- Nói đi chứ? Cậu là ai?
Tên đó vẫn im lặng..
Hắn nhìn nó.
- Cậu quen tôi à?
- ....Không, xin lỗi vì đã làm phiền.
Nói rồi, người đó bước đi.
- ....
Nó cứ dõi theo người đó cho tới khi bóng dáng biến mất hẳn..
Mắt nó đỏ hoe..'' - Nụ cười - có thể che giấu được nỗi buồn.
- Bận rộn - có thể che giấu sự đau thương.
- Lời nói - có thể che giấu được những quan tâm thầm lặng.
- Thế nhưng..
- Đôi mắt - là điều duy nhất, không thể che giấu được tâm trạng, cảm xúc thực sự ''
Tiếng điện thoại reo...
- Alô
- Zen..anh có chuyện này muốn nói với em - đó là giọng Kai
- Nhưn..
- Bây giờ em đang ở đâu? Anh sẽ đến chỗ em.
- Em đang ở trường...nhưng có chuyện gì thế.
- Chờ anh 10 phút anh sẽ đến chỗ em.
Nói rồi, Kai khẩn trương cúp điện thoại .
~ 10 phút sau ~
- Có chuyện gì mà gấp vậy?
- Em xem đi.
Kai đưa một tờ giấy cho nó xem.
Nó bất ngờ.
- Tại sao?
- Em bất ngờ lắm đúng không? Tình cờ anh phát hiện được 2 năm trước Line là một cô y tá thực tập ở bệnh viện đó...và anh đã đoán là tại sao cô ta lại làm ở đó..mục đích gì chứ? Anh đã nghi ngờ một số chuyện và anh đã chứng minh được chuyện đó là thật.
- ......
- Tờ giấy em đang cầm chính là bản xét nhiệm DNA của Line..
- Nó..
- Rất giống với DNA của bà ta đúng không?
- ....
- Rất có thể cô ta là người đứng sau mọi chuyện..cô tá sắp đặt mọi thứ..từ việc bố Dian ốm tới việc bản xét nghiệm DNa của em.
- Bản xét nghiệm của em?? Nó làm sao?
- Cô ta đã tráo bản xét nghiệm đó.
~ Chỗ Line ~
- Alô
- Tôi muốn gặp cô. - Line nói.
- Có chuyện gì sao?
- Có vấn đề rồi.
~ Một lát ~
- Có chuyện gì cô mau nói đi. - Sohy nóng lòng.
- Có lẽ Kai..anh ta đã biết một ít gì đó về sự việc 2 năm trước.
Mấy ngày rồi nhỏ Bin không đến trường.
Nó buồn bã.
Bỗng nhiên, cánh cửa bật ra..
Một cô gái với mái tóc ngắn và gương mặt trang điểm đậm.
Đó là Bin,
Nó ngạc nhiên.
- B....i....n...
Nhỏ Bin không đáp lại mà lạnh lùng tiến về phía chỗ ngồi.
- Có chuyện gì xảy ra với nó vậy chứ? - nó nói
- Bây giờ mày mới biết sao. - đó là nhỏ Pei
- Biết chuyện gì?
- Đó mới là con người thật của Bin..Những lúc tâm trạng nó không tốt nó sẽ xé phăng đi cái mái tóc của mình và đập phá mọi thứ.
- Tâm trạng không tốt ..
Nó liếc qua Bin..
Rồi buồn bã.
Có lẽ lỗi là do nó ư?
Đúng lúc đó giáo viên chủ nhiệm bước vào.
Nhìn khuôn mặt cô tỏ rõ vẻ tức giận
- Hôm nay..thư viện trường bị phá hoại..toàn bộ sách trong thư viện bị xé rách, tất cả bàn ghế đều bị đập gãy.
Nói rồi, cô liếc mắt nhìn phía Bin
- Có một học sinh đã nói..cậu ta nhìn thấy một cô gái tóc ngắn đã bước ra từ đó và cầm theo một cây gậy.
Nó giật mình..
Chẳng phải sáng nay..nhỏ Bin đã vào đó sao.
Nó nghe tiếp
- Và cậu ta cũng nói rằng đó là một học sinh nữ của lớp ta. Tôi sẽ cho cơ hội để các em nhận tội, nếu không nhận tội, bằng mọi cách tôi sẽ tìm ra và lập tức đuổi học học sinh đó.
Nó lo lắng..
- Nếu nhỏ Bin bị đuổi học thì..
Giáo viên tiếp lời.
- Nào, tôi sẽ cho các em 5 phút để tự nhận tội lỗi của mình
Nó lo lắng
3 phút trôi qua..
4 phút
- Thôi được nếu không ai nhận tội thì tôi..
Nó bật dậy
- Thưa cô, là em đã làm.
- Zen!!!
- .......
Cả lớp đều trầm trồ nhìn nó.
Ngay cả Bin cũng thế, sự kinh ngạc đang hiện trên mặt cô.
- Zen đi theo tôi.
~ Tan học ~
Nó bước ra từ phòng hiệu trưởng.
Tay sờ mông..có vẻ đau lắm, mặt nhăn nhó.
- Cái bà giám thị này nhỏ mà có võ hay sao ý, oánh đau thật.
Đúng lúc đó, từ góc tường, Bin bước ra.
- Tại sao.....tại sao mày lại nhận tội?
- Đây là lúc mày hỏi tao câu đó ư? Tao mới là người hỏi mày : tại sao lại phá thư viện trường?
- Không phải là chuyện của mày.
- Mày...vẫn còn giận chuyện đó sao?
- ......
- Nếu là vì chuyện đó tao xin lỗi. Tao..
Nhỏ Bin không nói gì mà bước đi.
Hôm nay nhỏ lạ lắm.
Bình thường nhỏ năng động là thế..vui vẻ là thế..
Thế nhưng hôm nay nhỏ lại toát ra vẻ lạnh lùng...đánh sợ
Đó phải chăng là Bin của ngày hôm qua?
Nó nhìn Bin rồi cố gắng lết xác ra khỏi đó.
Định lấy điện thoại gọi taxi.
Bỗng nhiên, nó trông thấy, đó là bà ta.
Chắc chắn đó là bóng dáng ấy.
Nó đuổi theo, mong muốn thu từ bà ta một số thông tin gì.
Nhưng không ổn, nó đau mông ê ẩm, không thể chạy theo chiếc taxi đó.
Nhanh chóng, nó lấy điện thoại gọi cho Kai.
Tuy nhiên, cái điện thoại chỉ đáp lại nó một tiếng bíp :'' Xin chào tôi là Kai, hiện tại tôi đang bận, xin hãy chuyển lời nhắn của bạn vào hộp thư thoại. ''
- Kai..là em đây. Em vừa trông thấy bà ta. Không nhầm vào đâu được, bà ta mặc chiếc áo màu trắng sọc đen - áo tù nhân. Chắc chắn ai đó đã dẫn bà ta ra tù. Kai chúng ta gặp nhau đi.
Nói rồi, nó cúp máy cố nhếc nhác bước về.
Bỗng nhiên, một chiếc mô tô từ đông xông đến.
Vẫn là một anh chàng, anh chàng đó đội một chiếc mũ bảo hiểm che kín khuôn mặt.
- Lên xe đi - chàng nói
- Cậu..cậu là ai?
- Lên xe đi tôi sẽ chở cô về.
- Nhưng..
Chàng kéo tay nó nó lên xe.
- Ôm chặt vào nhé!
Chiếc mô tô đó bắt đầu chuyển bánh.
Nó cảm nhận được đó là mùi hương quen thuộc ấy.
Tim nó cứ đập từng hồi..
'' Thời gian có thể hàn gắn được mọi vết thương, nhưng chưa bao giờ xóa mờ được mọi kí ức. ''Chiếc xe môtô dừng bánh..
Đến nơi rồi.
Nó xuống xe, ngập ngừng :
- Cảm ơn!
- ....
Người đó không nói gì mà lạnh lùng nổ máy đi mất.
Nó cứ nhìn theo mãi.
Có lẽ nó muốn nhìn người đó lâu hơn.
~ Tối hôm đó ~
Kai bước ra từ phòng họp, đầu quay cuồng.
Mở điện thoại lên, anh nhìn thấy tin nhắn hộp thoại từ nó.
Nhanh chóng mở ra xem...
Kai giật mình.
Anh chạy hết sức ra ngoài.
~ Một lát sau ~
Tiếng chuông phòng nó reo lên.
Nó giật bắn mình, miễn cưỡng ra mở cửa
Là Kai.
- Zen! Em có sao không?
Kai nhìn xung quanh người nó.
- Cái này....- Kai chỉ vào mông nó nơi dán đầy miếng giảm đau.
- À...sáng nay em dậy muộn, mải chạy đến trường không để ý nên ngã..Thôi anh vào nhà đi, có chuyện em muốn nói.
Kai tháo giày bước vào nhà.
Nó khóa chặt cửa.
- Anh...chiều nay em đã nhìn thấy bà ta.
- Chắc chắn chứ?
- Em không nhầm đâu, rõ ràng em đã trông thấy bà ta..bước vào một cái xe taxi. Hình như là có ai đó đã ngồi đó chờ sẵn bà ta rồi thì phải. Điệu bộ của bà ta rất vội vã....
Quét Virus: An toàn