Ring ring
* Danh ngôn tình yêu: Chân lý cuối cùng của ở cuộc đời này là tình yêu có nghĩa là sống và sống là yêu
Tip Sử dụng trình duyệt Uc Browser để đọc truyện nhanh nhất!
[QC] DinhCaoMobi.Net - Wap tải game miễn phí cho di động
Fanpage
Tìm kiếm
Menu Nhanh
Tình yêu Cappuccino - Bạch Sắc Kiên Hương

Tình yêu Cappuccino - Bạch Sắc Kiên Hương

Trang đọc truyện
score
Đánh giá: 4.5/5, 6480 bình chọn



Sau khi gửi tin nhắn xong, tôi chặn số máy này, sau đó tiếp tục viết kịch bản.

Một khoảng thời gian sau đó gió yên bể lặng.

Bà Lại năm lăn bảy lượt thay số liên hệ với tôi, sau khi tôi nhận được tin nhắn luôn xóa ngay lập tức, đồng thời cho số máy vào danh sách đen. May là bà ta không gọi đến, sự "cố chấp" của tôi tạm thời không gây ra hậu quả nghiêm trọng gì, ít nhiều cũng cho tôi thời gian bình yên viết kịch bản, giúp tôi thuận lợi hoàn thành 20% kịch bản trước tháng 4.



Chương 10: Làn nước trong xanh bờ cát trắng, mây trắng trời xanh ngắt


Không biết có phải do biển,

Tôi cảm nhận nụ hôn của anh mang mùi vị mặn mặn,

Giống như nước biển âm ấm, nhẹ nhàng chảy lên da thịt tôi.

1.

Buổi sáng trung tuần tháng 3, Hàn Vũ Băng tiết lộ địa điểm tổ chức hôn lễ với tôi.

Cô ấy và David đã đặt chỗ trước tại một hòn đảo Filitheyo ở Maldives, toàn bộ 16 gian nhà nhỏ trên đảo đều dùng để tiếp đãi khách, chúng tôi có thể yên tâm hưởng thụ thời gian mười ngày từ ngày 16 - ngày 26 tháng 4. Cô ấy còn nói với tôi về hòn đảo này đặc biệt thích hợp cho lặn dưới nước, nhắc tôi chuẩn bị trước, đến lúc đó sảng khoái hưởng thụ kỳ nghỉ mười ngày.

Kịch bản hoàn thành không lâu, tôi thuận lợi cầm trong tay hộ chiếu và vé máy bay, nghĩ đến lần đầu tiên xuất ngoại lại một mình, tôi cực kỳ hưng phấn. Thực ra vẫn thầm mong George có thể đi cùng tôi nhưng bộ phim của cậu ấy đang quay, không thể có thời gian dài như vậy.

Lần đi xa này, tôi mua một bộ lễ phục Fendi để tham dự hôn lễ, một đôi giày cao gót màu bơ, hai bộ bikini, vài chiếc váy phù hợp để đi biển, ba lọ kem chống nắng và một số thiết bị lặn chuyên nghiệp, bao gồm chụp mặt, màng chân và ống thở...

Tôi còn đầu tư mua một sợi dây chuyền ngọc trai hàng hiệu, chuẩn bị làm quà cưới cho Hàn Vũ Băng. Tuy trang sức của cô ấy không đếm xuể, nhưng theo suy nghĩ của tôi về cô ấy, sự trang nhã và bóng sáng của ngọc trai rất hợp với ý thích của cô ấy. Sợi dây chuyền này tiêu tốn đến toàn bộ tiền tích lũy trong vòng nửa năm trong thẻ tín dụng, nhưng tình bạn đối với tôi là vô giá.

Hành lý đựng kín hai vali, tối hôm trước lúc di tôi sửa soạn lại lần nữa, vẫn cảm giác thiếu thứ gì đó.

Thế là tôi bật máy tính, liệt kê những thứ tôi đã chuẩn bị lên mạng nhờ tư vấn. Sau đó tôi biết mình đã quên nắp chống nước cho điện thoại rất cần khi đi biển.

Đúng là suýt nữa quên! Nếu không có nắp đậy, hai chiếc điện thoại mà tôi cầm theo không thể chụp những chú cá xinh đẹp dưới tận đáy biển khi ở dưới nước rồi.

Không quản mệt mỏi, tôi vội vàng thay đồ, chạy đến plaza gần nhà nhất, nhưng đi mấy quầy hàng dều hết hàng, bất đắc dĩ phải bắt xe đến đường bán đồ kỹ thuật số. Đáng buồn là Bắc Kinh hơn 9h tối vẫn tắc đường, sớm biết tôi đã ngồi tàu điện ngầm. Đúng như dự đoán, khi tôi đến nơi ở đó đã đóng cửa và tắt đèn! Tôi đành chấp nhận.

Ngày hôm sau, cuối cùng tôi đã lên máy bay.

Trước khi cất cánh tôi đắc ý gửi tin nhắn cho George: “Mình đang đi đến thiên đường rồi, cậu ngoan ngoãn ở lại nhân gian chịu khổ nhé. Mình sẽ chụp ảnh gửi cho cậu, không ăn được thịt lợn thì nhìn lợn chạy bộ cũng được.” Gửi xong tôi hối hận, không phải tự cho mình là lợn sao?

Nhưng cậu ta không trả lời lại, có thể đang bận quay, hoặc có thể ỉà đố kỵ với tôi, chân tay run lên không cầm nổi điện thoại.

Bắc Kinh không có chuyến bay thẳng đến thủ đô Male ở Maldives, tôi phải chuyển máy bay ở Singapore.

Chỉ ngồi một chặng đường bay dài rất vô vị, tôi gần đọc xong một quyển tiểu thuyết hơn 200,000 chữ. Phải gần đến hoàng hôn buông xuống, máy bay mới hạ cánh xuống sân bay Singapore. Sau khi xuống máy bay phải lưu lại ở đây hơn năm giờ mới lên chuyến bay tới Male. Thời gian này tôi lại tranh thủ gửi vài tin nhắn cho George, và vẫn không hồi đáp.

Kỳ quái, trước kia cậu ta luôn nhắn lại ngay, hôm nay có chuyện gì vậy?

Hơn 12h đêm, tôi mới lên máy bay đến Male. Đợi chờ trong thời gian dài đã làm giảm bớt phần nào cảm giác mới mẻ và hưng phấn ban đầu. Trên máy bay chỉ còn lại cảm giác mệt mỏi, tôi dựa đầu vào lưng ghế chìm vào giấc ngủ.

Không biết từ khi nào tôi bị đánh thức bởi giọng nói dịu dàng của nữ tiếp viên, ngoài cửa đã là sân bay quốc tế Male.

2.

Vừa xuống máy bay một luồng sóng biển ào đến.

Nhiệt độ Bắc Kinh vào tháng 4 vẫn còn dưới 30 độ, ở đây đã oi nóng. Chỉ trong phút chốc áo sơ mi của tôi đã dính sát sau lưng vì mồ hôi.

Nhân viên làm việc ở sân bay nói với tôi do chênh lệch thời gian khoảng ba giờ, giờ là 1h sáng ở Male, mà máy bay đến đảo Filitheyo phải đợi ban ngày đủ ánh sáng mới có thể bay, do đó tôi phải đợi ở đó đến sáng.

Tôi chỉ còn cách ngồi trên ghế dài của phòng đợi nơi sân bay, cầu trời mau sáng.

Trong phòng đợi lành lạnh, thỉnh thoảng có vài du khách u Mỹ, trên mặt đều lộ vẻ mệt mỏi. Ba lô trên vai, tay kéo hai vali lớn, trong đêm khuya ở nơi đất khách, trong lòng tôi đột nhiên trào dâng nỗi buồn tha hương.

Muỗi ở Male rất nhiệt tình hiếu khách, rất có hứng thú với tay, mặt tôi. Muốn nằm lên bàn ngủ một lát hoặc đọc sách, chúng cũng không cho phép. Mặc đêm khuya, tôi lại gửi tin nhắn cho George, hồi lâu cũng không có hồi âm, khiến tôi tức tối, quyết định lần sau gặp mặt sẽ chỉnh đốn cậu ta.

Sau hai tiếng đồng hồ, tôi nước mắt chảy ròng ròng nhớ đến kem chống muỗi để trong hành lý, may là có nó mới có thể yên giấc. Tôi dựa vào lưng ghế, trong đầu như có tảng đá đè xuống.

Không biết từ lúc nào đột nhiên nghe thấy tiếng cười bên cạnh, tôi bừng tỉnh, ngẩng đầu lên, George đang đứng trước mặt tôi!

Tôi dụi mắt nhìn, đúng là cậu ấy. Đầu đội chiếc Cap màu trắng, mặc áo phông ngắn tay màu trắng, đeo ba lô đen. Thấy tôi bất ngờ, cậu ta đắc ý cười: “Ngủ trên thiên đường thấy thế nào? Xem ra ngủ ngon hơn ở nhân gian!”

Tôi lập tức nhảy bổ lên về phía cậu ấy: “Sao cậu lại đến? Đoàn phim không phải đang quay gấp sao?”

“Quay xong rồi, vừa may vai diễn của mình đã quay xong!”

“Nhanh vậy? Hôm qua cậu còn nói còn nhiều cảnh nữa!”

“Lừa cậu mà! Đồ ngốc, thực ra mình đã sắp xếp từ lâu để tham gia lễ cưới của Hàn Vũ Băng, mấy ngày nay đạo diễn chỉ cho quay vai diễn của mình, cuối cùng đã quay xong!”

“À, cậu biết hành vi này ở Trung Quốc có câu thành ngữ nào không?”

“Không biết, nói nghe xem nào?” George rất thích học thành ngữ.

“Gọi là hồ ly mượn uy hổ”. Tôi véo mũi cậu ta nói: “Ồ thôi rồi, thật mất mặt... Hàn Vũ Băng đâu có mời cậu!”

“Cô ấy mời cậu, mình đi theo cậu! Mấy ngày nay mình quay vội nên thường thức đêm, hoàn tất là vội đến sân bay, thật không dễ đến được cửa thiên đường, giờ lại nhẫn tâm đuổi mình về sao?” Cậu ta nói xong dựa đầu vào vai tôi giả bộ đáng thương.

Tôi phì cười: “Được, nhưng cậu cần làm thợ ảnh trong suốt hành trình cho mình, không được lười biếng đâu đấy.”

“Tuân lệnh!” Cậu ta đáp lớn. Đột nhiên như nghĩ ra điều gì, cậu mở túi bới tìm, đưa cho tôi một vật màu đen, là nắp chống nước máy ảnh tôi không mua được.

3.

Có George làm bạn, bóng tối buổi sớm không còn đáng sợ. Nhìn bầu trời sáng dần, chúng tôi ôm nhau chào đón buổi bình minh ở Maldives.

Mặt trời lên trên mặt nước biển, một ánh sáng màu ánh vàng chiếu trên mặt biển chói lóa.

Chúng tôi mở to mắt nhìn máy bay cất cánh, bay càng cao càng xa, dần dần có chút lo lắng, may là vừa đến 7h sáng, máy bay của chúng tôi cũng đến như đã hẹn.

Máy bay từ từ cất cánh, từ cửa sổ nhìn xuống dưới cảng vừa mới xuất phát, cảng Male tràn trề sức sống. Máy bay lên cao dần, phía dưới là Ấn Độ Dương xanh thẳm, rộng bao la, những đảo san hô vây quanh với những hình dạng khác nhau, giống như một viên ngọc trai tỏa sáng giữa Ấn Độ Dương. Trong khu vực biển chín vạn mét vuông Maldives, tổng cộng có hơn 200 hòn đảo có thể sinh sống, đảo Filitheyo mà chúng tôi sắp đến là một trong số đó.

Chỉ từ trên máy bay nhìn xuống những đảo san hô to nhỏ giữa đại dương đã khiến tinh thần tôi sảng khoái, không còn buồn ngủ, cầm máy ảnh chụp liên hồi.

Sau ba mươi phút, chúng tôi dừng tại Sân bay Quốc tế Filitheyo, cảng Thần Thánh thực tế chỉ là cảng rộng vài mét vuông.

Mới xuống máy bay đã có nhân viên đến đón hành lý, đưa thẳng đến phòng chúng tôi. Một cậu da đen đưa tôi đi đến phòng ăn sáng.

Trên đường chỉ toàn thấy cây xanh, hoa hồng, biển xanh và cát trắng.

Biển có tác dụng mang lại tâm trạng thư thái đến t
<<1...424344
Đến trang:

Quét Virus: An toàn

Nhận xét
Kenh360.Org, Wap Tải Game Hack, Truyện 18+, Wap truyện NVGT, Tải game miễn phí, Backlink, Youtube Donwloader
Load: 0.000701s | View: 6480 (+2)

On C-STAT